- Trang chủ
- Bách Luyện Thành Tiên
- Quyển 6 – Chương 610: Quỉ vật lại xuất hiện
Tác giả: Huyễn Vũ
Những tiếng xoẹt xẹt không ngừng truyền tới, khe hở không gian lại càng thêm mở rộng
Ô ô...
Như gió núi thổi qua mang theo tiếng gào khóc thảm thiết, âm phong đen kịt như mực kéo đến, từ bên trong toát ra âm khí dày đặc. Trên mặt tu sĩ Ngưng Đan kì đầy vẻ kinh hãi. Một màn trước mắt khiến hắn cảm thấy rất bất ổn nhưng dưới chân đã như mọc rễ, không thể di chuyển nổi.
Đột nhiên một bàn tay trắng nõn từ bên trong thò ra. Trên cổ tay còn đeo một một cái vòng bạc có treo mấy cái chuông gió xinh xắn. Cổ tay vừa động thì liền có tiếng chuông đinh đinh đang đang rất êm tai.
Ngọc thủ này rất đẹp, mười ngón tay thon dài, rõ ràng là của nữ tử. Sau đó truyền ra tiếng bước chân nhỏ nhẹ. Một thiếu nữ mỹ mạo, dáng người thon thả từ bên trong âm phong đi ra.
Nàng có dung mạo vô cùng thanh thuần, khiến người có cảm giác như gặp một thiếu nữ thiên chân vô tà. Chẳng qua cách ăn vận lại có điểm kì lạ. Không hề giống Linh giới hoặc Nhân giới. Bên hông nàng buộc một sợi dây, có treo một cái tiểu khô lâu quỷ dị cỡ vài tấc. Linh lực dao động trên người có vài phần tương tự đám quỷ tu nhưng tinh thuần hơn rất nhiều.
Khi thiếu nữ vừa xuất hiện thì phịch một tiếng, linh áp trên thân nàng đã khiến tu sĩ Ngưng đan kì kia không tự chủ được, hai đầu gối mềm nhũn ra quỳ rạp trên mặt đất.
Ánh mắt nữ tử đảo qua, không hề dừng trên thân hắn mà đánh giá bốn phía, vẻ mặt biến hóa kịch liệt, từ kinh nghi sang cuồng hỉ rồi lại lộ điểm khinh thường.
“Nơi này là Linh giới” Thanh âm của thiếu nữ rất thấp, dường như là đang lẩm bẩm trong mộng: "Mấy trăm vạn năm trước, Âm ti đại quân của chúng ta đã trầm kích nơi đây, hừ, cũng chỉ đến thế này mà thôi."
"Âm ti đại quân?"
Tu sĩ Ngưng Đan kỳ kia nghe thì sắc mặt đại biến. Trường đại chiến giữa các giới diện thời cổ xưa thì ngay cả phàm nhân cũng biết chứ đừng nói là hắn.
"A!"
Hắn rống to một tiếng, không biết là lấy khí lực từ đâu mà linh lực toàn thân lưu chuyển tới cực hạn, thoát khỏi trói buộc rồi hóa thành một đạo thanh quang muốn chạy trốn.
Nữ tử kia thấy thì khóe miệng nở nụ cười nhạo. Bàn tay trắng nõn khẽ nâng lên, năm ngón tay khẽ bóp lại.
"A!" Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, tu sĩ Ngưng Đan kì kia đột ngột dừng lại sau đó thân thể bạo nổ thành một đám huyết vụ.
Mà chuyện thế này không chỉ phát sinh ở nơi đây, cũng đang liên tiếp diễn ra tại những địa phương khác trên hoang đảo.
Bên bờ một con sông, một đại hán hơn tứ tuần tuổi máu me đầy người, vừa nãy hắn bị một gã yêu tộc đánh lén. Song phương đều là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng xảo hợp thế nào mà công pháp tu luyện của hắn vừa lúc khắc chế tên tu yêu kia.
Trải qua một phen đại chiến thì thợ săn biến thành con mồi. Sau khi trừu hồn luyên phách tên tu yêu kia, thu được túi trữ vật của đối phương thì đại hán lộ vẻ cuồng hỉ.
Nhưng rất nhanh, khi nụ cười còn đọng trên khóe miệng thì cái đầu đại hán đột nhiên rời khỏi thân thể. Máu tươi phun ra, còn không hiểu bản thân ngã xuống như thế nào.
Linh quang chợt lóe, Nguyên Anh vẫn kịp thời độn xuất, cảm giác được cái gì đó thì kinh hoảng ngẩng đầu. Lúc này trên đỉnh đầu nó có một lệ quỷ mặt xanh nanh vàng đang lơ lửng, trên vai khiêng một thanh quỷ đầu đại đao, đang vươn cái lưỡi màu đỏ liếm liếm vết máu còn dính trên lưỡi đao, hiển nhiên là máu của đại hán. Sau lưng lệ quỷ còn có một khe hở không gian đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Đối phương là quỷ vật đến từ Âm ti giới? Ánh mắt Nguyên anh đầy vẻ kinh nghi, thần niệm đảo qua thì càng thêm kinh hãi, là tồn tại Ly Hợp Kỳ.
Trong sự hoảng sợ, hai bàn tay nhỏ của Nguyên Anh nắm chặt, đang muốn thi triển thuấn di thì cánh tay đối phương chợt duỗi dài tới mấy trượng. Đem nó bắt vào trong lòng bàn tay.
" Ngươi, ngươi muốn làm cái gì..." Thanh âm hoảng hốt của Nguyên Anh vừa vang lên thì bỗng im bặt, nó đã bị đối phương nuốt vào trong bụng.
Tại một bình nguyên, nơi không trung đang rơi lả tả những bông tuyết cùng gió lạnh gào thét tứ phương.
Mấy gã Ngưng Đan kỳ hải tộc đang kết thành trận thế ngăn cản công kích của một thạch nhân.
Thạch nhân kia cao mười trượng, toàn thân được tạo thành từ đá hắc cương kiên ngạnh cứng rắn vô cùng. Càng làm cho đám Hải tộc hoảng sợ là thạch nhân này không giống với khôi lỗi, rõ ràng là một chủng tộc có sinh mệnh.
Khẳng định là ở Linh giới không có loại quái vật này. Thạch nhân này không có pháp lực lưu động nhưng thực lực quyết không dưới tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Cảnh giới song phương quá chênh lệch, huống chi thạch nhân kia hầu như đao thương bất nhập. Bảo vật pháp thuật của đám Hải tộc oanh kích lên thì chỉ như gãi ngứa cho nó. Qua thời gian chừng một tuần trà, đám Hải tộc kia đã ngã xuống dưới nắm quyền của quỉ vật nọ.
Trên một miệng núi lửa lại có một yêu tộc nửa người nửa chim, cả người được bao bọc trong một vòng hồ quang xanh thẳm, hai chi trước đang vũ động bắn ra vô số trảo ảnh.
Phóng mắt nhìn lại thì trong vòng vài dặm đều bị bao phủ bởi yêu phong cùng thi khí. Ẩn ẩn bên trong là một thân ảnh cao gầy đang đấu pháp với yêu tộc kia.
Sau nửa canh giờ thì thi khí tản ra, một quái vật toàn thân màu xanh lục đã bị yêu tộc kia đánh tan xác.
Thanh quang chợt lóe, yêu tộc kia hạ xuống với sắc mặt khó coi. Hắn là tồn tại Ly Hợp trung kì nhưng trận thắng vừa rồi vô cùng hung hiểm.
Sao lại có thi ma Ly Hợp kỳ ở đảo này? Nhìn vào thi thể kia, trên mặt yêu tộc đầy vẻ trầm tư, trong lòng bùng lên dự cảm không lành.
Thời khắc này trên hoang đảo thần bí, tu tiên giả đụng độ phải đám âm ty quỷ vật không chỉ có mấy người này. Do bất ngờ nên đã có không ít Nhân Yêu Hải tộc ngã xuống trong tay quỷ vật. Đương nhiên trong tam tộc cũng có một số gia hỏa thực lực không kém, ngược lại đã diệt trừ được một số quái vật. Những kẻ sống sót tràn đầy nghi hoặc, lại không hiểu màn giết chóc chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Tại một hạp cốc, thiếu nữ đến từ Âm ti giới đang nghỉ chân, trước mặt nàng là một tu tiên giả mặt sẹo chừng hơn tam tuần, bộ dáng không khác gì tu tiên giả bình thường nhưng nếu quan sát kỹ, sẽ phát hiện thuộc tính linh lực của hắn rất đặc thù. Cũng là một quỷ vật đến từ Âm ti giới.
Thiếu nữ thanh tú động lòng người đứng đó, dường như một trận gió nhẹ cũng có thể thổi ngã nàng, có điều quỷ vật mặt sẹo lại tỏ vẻ đề phòng.
Qua chừng một tuần trà, rốt cục tên quỷ vật xấu xí mở miệng:
"Không ngờ lần này Tu La Tộc phái ra Bích U Tiên Tử, Tiên Tử mới tiến giai Động Huyền ngàn năm trước, nhanh như vậy đã tu luyện tới trung kỳ. Không hổ là có huyết thống hoàng tộc Tu La, tuy không phải chính thống nhưng cũng vượt xa chúng ta".
"La đạo hữu khen lầm rồi, nghe nói ngươi là thủ hạ đắc lực của Thiên Sát minh vương, lần này minh vương đại nhân phái ngươi tới phụ trách Đông hải tu tiên giới sao?” Nữ quỷ được xưng là Bích U tiên tử kia khẽ đưa ngọc thủ vuốt mấy sợi tóc mai, chậm rãi nói.
“Tiên tử đúng là khéo nói, La mỗ tuy cũng là Động huyền kỳ nhưng thuộc hạng tiểu tốt, Minh Vương đại nhân nếu coi trọng thì sao lại phái ta đến nơi thâm sơn cùng cốc như Đông hải này”
Hán tử mặt sẹo thở dài. Đông hải này chỉ là một tiểu giới trong Linh giới, sao có thể so sánh với Quảng Hàn Giới hay Thanh Khâu Quốc. Nói tới đây, trên mặt hắn lại lộ vẻ cổ quái: “Tiên tử, tuy huyết mạch truyền thừa có mỏng manh nhưng ngươi vẫn thuộc hoàng tộc Tu La. Dựa vào điểm này, sao phải tới chỗ thâm sơn cùng cốc này?”
“Đạo hữu có ý gì? Muốn nhục mạ bản tiên tử?” Thiếu nữ nghe thì nhướng đôi mi thanh tú, không thấy có động tác gì mà trước người lập tức hiện ra vài đạo Quỷ Hỏa xanh rờn.
“Tiên tử ngàn vạn lần không nên tức giận, La mỗ chỉ tò mò chứ không có ý khác” Quỷ vật mặt sẹo thấy thì lộ vẻ sợ hãi, vội khoát tay giải thích:
“Một khi tiên tử đã tới nơi này, chắc đã nhận được lệnh giống như La mỗ. Thời gian trước tiên phủ kì trận xuất thế. Các đại nhân phỏng đoán mười phần là Ngũ Long Tỷ, đương nhiên không thể để bảo vật rơi vào tay mấy gia hỏa ở Linh giới”
“Không sai, Ngũ Long Tỷ xuất thế quan hệ trực tiếp đến sự khởi sắc trở lại của tộc chúng ta, ta được phái tới nơi này là để tìm hiểu tin tức”.
Nói tới đây, trên mặt thiếu nữ chợt lộ phần ảm đạm. Nghe trưởng lão trong tộc nói, thời khắc khi đại vương còn tại vị, người không tấn công đến thì Linh giới đã phải đốt hương cảm tạ rồi. Thế mà hôm nay…
"Đông Hải tu tiên giới do hai ta phụ trách, bất quá ta cho rằng Ngũ Long Tỷ không thể xuất hiện tại nơi thâm sơn cùng cốc thế này. Các tộc khác cũng đều phái cao thủ ẩn nấp tại các tiểu giới diện Linh giới, muốn lập đại công còn không tới lượt hai ta" Gã mặt thẹo thở dài một hơi nói.
"Đúng vậy, nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường, nếu không chấp hành tốt nhiệm vụ, kết cục ra sao thì hẳn đạo hữu đã rõ ràng" Thiếu nữ chậm rãi nói.
"La mỗ hiểu, chẳng qua không ngờ địa hình nơi này lại kỳ lạ như thế, còn có nhiều Tu tiên giả Linh giới xuất hiện. Thân phận của chúng ta đã bị lộ" Quỷ vật mặt thẹo có điểm khó khăn nói.
"Hừ, có gì mà lo lắng, phát hiện một tên thì giết một tên, phát hiện hai tên thì giết hai tên, chỉ cần diệt trừ toàn bộ tu sĩ trên đảo này, chẳng phải dễ dàng giải quyết phiền não sao?" Thiếu nữ lạnh lùng nói.
"Kế sách của Tiên Tử rất hay, La mỗ sẽ truyền lệnh cho đám thủ hạ" Quỷ vật vừa nói vừa lấy một pháp khí như vỏ một con ốc biển rồi đưa lên miệng thổi một cái, quỷ dị là không nghe thanh âm phát ra, không biết truyền lệnh bằng cách nào.
Thiếu nữ kia thì nâng bàn tay ngọc lên vẽ trong hư không những quỹ tích, từng vòng sóng gợn lấy bàn tay nàng làm trung tâm tỏa ra bốn phía, phương thức truyền lệnh như vậy cũng thật kỳ quái.
Hết thảy những điều này, Lâm Hiên không hề hay biết. Lúc này hắn đang bay chầm chậm trên bầu trời, trên đỉnh đầu vẫn lơ lửng những đám mây đỏ rực.
Cấm chế nơi đây cực kỳ quỷ dị, Lâm Hiên không có tâm tình nếm thử. Chỉ cần phi hành dưới độ cao ba ngàn thước thì không bị công kích.
Trong tay hắn đang vuốt ve một khối Thiên Tâm Thạch, chân mày nhíu lại như đang suy tư điều gì đó. Đột nhiên ánh mắt hắn quét qua hướng bên trái:"Người nào đó dám xem lén ta, thật to gan, lăn ra đây."
"Hắc hắc, không ngờ một gia hỏa nhân tộc lại có thể khám phá Ẩn Nặc Thuật của bản tôn, bất quá ngươi sẽ phải hối hận, ta vốn không muốn trêu chọc ngươi thì giờ thì đã khác"
Thanh âm ồm ồm truyền ra, khẩu âm cũng rất kỳ lạ. Lâm Hiên nhướng mày. Toàn thân đối phương không lộ linh lực, hắn phát hiện ra điểm không ổn là nhờ vào thần thức cường đại.
Chỉ thấy ầm ầm mấy tiếng, một tảng đá lớn cách đó không xa chuyển động như sống lại. Chỉ thấy trên tảng đá lóe linh quang màu xám tro, sau đó hai tay hai chân cùng một cái mặt quỷ mọc ra.
Nếu người thường nhìn thấy đương nhiên sẽ phát lạnh, chẳng qua Lâm Hiên không thèm liếc mắt: "Quỉ vật Âm ti giới?"
Thực ra hắn cũng có điểm khó hiểu. Trên hoang đảo này sao lại xuất hiện Âm ti quỷ vật, chẳng lẽ Thiên Tâm Thiềm có quan hệ cùng Âm ti giới?
Hắn còn đang nghi hoặc thì Thạch Tượng Quỷ đã động thủ trước. Năm ngón tay nắm lại thành quả đấm. Chỉ sợ sức mạnh không dưới vạn cân, thế như phong lôi hung hăng đánh tới. Đừng nhìn thân hình nó to lớn nhưng hành động tuyệt không chậm chút nào.
Lâm Hiên nhướng mày. Thân hình lóe lên rồi sau một khắc xuất hiện bên cạnh Thạch Tượng Quỷ.
Oanh!
Tiếng nổ vang rền truyền vào tai, toàn bộ đại địa đều chấn động, Thạch Tượng Quỷ đã đánh một ngọn núi sau lưng Lâm Hiên vụn bay rào rào, bụi mù tràn ngập bầu trời.
Chứng kiến một kích này của thạch quái, Lâm Hiên lộ vẻ nhẹ nhõm. Đối phương xác thực có khí lực bạt sơn nhưng không có gì đặc biệt.
Vừa hiện thân thì hắn đã phất tay áo, mấy chục đạo kiếm quang bắn ra tụ thành một thanh cự kiếm cỡ bảy tám trượng, mặt ngoài lưu chuyển những đạo phù văn kỳ lạ.
"Đi!" Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Cự kiếm kia như tia chớp chém tới đầu thạch quái. Song phương ở rất gần, trừ phi phải thuấn di nếu không tránh đã không kịp. Có điều lại thấy thạch quái bước về phía trước một bước, lảo đảo như sắp ngã nhưng vừa dịp đưa cánh tay phải lên bảo vệ nơi yếu hại.
Bành!
Tiếng nổ trầm trọng truyền vào tai, kiếm quang để lại trên cổ tay thạch quái to lớn một vết thương.
Lâm Hiên thấy thì thản nhiên không thèm truy kích. Hắn đã nhận ra tu vị đối phương, thạch quái này có thể chiến thắng tu tiên giả Ly hợp hậu kỳ bình thường. Hắn mười phần tự tin có thể chế trụ được nó.
Thạch quái ăn đau khổ thì đã bị chọc giận, liền mở mồm rống to rồi phun ra một cột sáng chói mắt cỡ miệng bát.
Lâm Hiên thân hình lại mơ hồ rồi biến mất, có điều lần này thạch quái mãnh liệt quay đầu, tựa hồ đã khám phá thuấn di của hắn.
Chỉ thấy nó hung hăng đấm đấm ngực, một tầng sáng màu xám tro chợt lóe. Trên ngực thạch quái chợt hiện những lỗ tròn đường kính hơn tấc, được xếp đặt chỉnh tề như một tổ ong cực lớn.
"Đây là cái gì?" Tròng mắt Lâm Hiên co lại, sau một khắc thì tiếng xé gió vù vù nổi lên, các lỗ tròn trên ngực thạch quái bắn ra vô vàn mũi tên đen sì quỉ dị, không gian phụ cận hoàn toàn bị bao phủ.
Tránh không được nhưng trên mặt Lâm Hiên không chút bối rối, tay áo rung lên thì vài tấm phù triện bay vút ra. Kim Cương Phù, Lục Thần Đinh Giáp Phù, Thái Thanh Thần Thuẫn Phù. Đủ mọi sắc hào quang hiện lên, các loại vòng bảo hộ đã bảo hộ thân hình hắn đến một giọt nước cũng không lọt
Những mũi tên quỉ dị kia uy lực không tệ nhưng phù triện số lượng quá nhiều, đẳng cấp cũng không yếu, hao tổn từng điểm thì công kích của thạch quái cũng sắp thành nỏ mạnh hết đà.
Lâm Hiên lại phất tay đánh ra một đạo pháp quyết. Gió nổi mây phun, thiên địa nguyên khí chung quanh nhanh chóng tụ hợp thành hai bàn tay cực lớn xuất hiện giữa không trung. Một bàn tay chộp một cái, liền đem những mũi tên còn sót lại bắt gọn. Dù chúng mười phần linh tính, tả xung hữu đột nhưng không thể thoát ra.
Mà một bàn tay còn lại nắm lại thành quyền, như chậm mà nhanh với khí thế Thái Sơn áp đỉnh hung hăng đánh tới đối phương.
Thạch quái cao mười trượng có thừa nhưng thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành nắm quyền còn to hơn mấy phần.
A! Không kịp trốn, thạch quái vội giơ cao hai đấm khỏi đầu đối cường cùng nắm quyền khổng lồ kia.
Có dũng khí, đáng tiếc chỉ là phí công!
Song phương đụng nhau thì toàn bộ không gian tựa hồ run rẩy, đại địa kịch liệt chấn động.
Gã cự thạch kia bị một quyền đánh lún vào dưới mặt đất. Bất quá thân thể nó cực kỳ cứng rắn nên chưa vỡ ra.
Trên mặt Lâm Hiên vô kinh vô hỉ, nếu hắn vận dụng bảo vật thì đã dễ dàng sát diệt đối phương. Lần này tìm được một bia ngắm tốt như vậy, vừa lúc để luyện tập thao túng thiên địa nguyên khí một lần.
"Hiện!"
Lâm Hiên lại điểm ra một chỉ, nắm quyền kia cực lớn tan thành mây khói nhưng rất nhanh thổ nguyên khí lại lần nữa tụ hợp. Mấy trăm nắm quyền cỡ bàn tay thạch quái lại xuất hiện.