- Trang chủ
- Thần Vương Lệnh
- Chương 59: 59: Câu Chuyện Buồn
Tác giả: Dật Danh
Người phụ trách hội nghị đầu tư chính là Liễu Thanh, nhà phân tích đầu tư đạt huy chương vàng của công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh tốt nghiệp trường kinh tế nổi tiếng quốc tế, vừa tốt nghiệp đã được công ty Thiên Phú tư bản tuyển chọn và được đào tạo thành một nhà phân tích đầu tư độc lập, chịu trách nhiệm sàng lọc các dự án cho công ty.
Cô ấy không hề làm việc với hiệu suất cao, nhưng chỉ cần là dự án mà cô ấy nhìn trúng thì đều mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty.
Thành tích đáng khen ngợi nhất vào là 3 năm trước, cô ấy đã chống lại mọi ý kiến và đầu tư vào một công ty thương mại điện tử có vẻ có quy mô không lớn vào thời điểm đó.
Vào thời điểm đó, lĩnh vực thương mại điện tử trong nước bị độc chiếm bởi những công ty lớn, các công ty mới thành lập rất khó để vượt lên.
Hơn nữa, người sáng lập của công ty mà Liễu Thanh nhìn trúng lại còn vừa mới bắt đầu công việc kinh doanh này.
Liễu Thanh đã thuyết phục hội đồng quản trị, không chỉ phải đầu tư mà còn phải đầu tư mạnh tay.
Khi đó, công ty tham gia hội nghị đầu tư chỉ cần bên phía đầu tư 100 triệu, nhưng Liễu Thanh nhìn thấy được tiềm năng nên đã trực tiếp bỏ ra 1 tỷ.
Lý do của cô ấy là thương mại điện tử là một ngành đốt tiền rất lớn và phải được hình thành trong thời gian ngắn nhất có thể.
Sự thật chứng minh cô ấy đã đúng.
Bây giờ công ty thương mại điện tử đó đã trở thành con kỳ lân có giá trị nhất trong lĩnh vực này.
Nếu không có gì bất ngờ, nó sẽ sớm trở thành công ty niêm yết thứ 3 trực thuộc công ty Thiên Phú tư bản.
Liễu Thanh một trận thành danh.
Ngoài ra, sức trẻ và vẻ đẹp của cô ấy cũng là thứ khiến người ta thích thú.
Trẻ trung, xinh đẹp, độc lập, thông minh và sự nghiệp thành công.
Dường như tất cả những ưu điểm của một người phụ nữ đều hội tụ trên người cô ấy.
Trong ngành thậm chí còn có tin đồn rằng cô ấy sẽ là ứng cử viên nặng ký cho vị trí CEO tiếp theo của Thiên Phú tư bản.
Một nhân vật có sức ảnh hưởng như vậy bất kể xuất hiện ở đâu, đều không thể tránh khỏi sẽ thu hút sự chú ý của giới kinh doanh địa phương.
Liễu Thanh cũng biết giá trị của mình.
Cho nên cô ấy rất khó hiểu khi lần này tổng bộ tổ chức hội nghị đầu tư tại Long Giang và lựa chọn cô ấy tới chủ trì.
Thành phố Long Giang này, trước đây cô thậm chí chưa từng nghe nói về nó.
Chỉ là một thành phố nhỏ hạng 3, có gì đáng để đầu tư?
Điều khiến cô ấy càng khó hiểu hơn đó là, chỉ thị mà cô nhận được là công ty sẽ đầu tư tối thiểu một tỷ vào dự án được lựa chọn lần này.
Đúng là một câu chuyện hài hước!
Liễu Thanh không mấy hứng thú, không hề tập trung nghe các doanh nghiệp giới thiệu về dự án và sản phẩm của mình.
Cô ấy kinh nghiệm đầy mình, liếc mắt một là có thể nhìn ra những người này đang qua loa thêm thắt một vài thứ, nhằm lừa gạt đầu tư.
Đúng thật là nhàm chán.
Liễu Thanh ngáp một cái, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc và trở về tổng bộ.
Vốn dĩ cô ấy đến đây với tâm thế bị động hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bây giờ, với khứu giác nhạy bén của mình, cô cảm thấy mình đã tìm được con mồi.
Hơn nữa, còn là một con mồi lớn.
“Ý anh là, mỹ phẩm sinh học?”
Nhìn người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề trước mặt, Liễu Thanh cười nói: “Anh là một người đàn ông, tại sao lại nghĩ tới việc nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ?”
Hơn nữa, loại thuốc bôi này có thật sự tốt như anh nói không?”
“Liễu tổng! Tô Văn Thành kích động nói: “Trước hết, cho phép tôi được bày tỏ sự ngưỡng mộ và khâm phục đối với cô!”
"Tôi là một fan hâm mộ trung thành của cô.
Để học hỏi từ cô, tôi luôn theo dõi tất cả các tin tức liên quan đến cô.”
“Vậy sao?” Liễu Thanh cảm thấy hơi bất ngờ, nói: “Ví dụ như?”
Tô Văn Thành thao thao bất tuyệt: “Cô 18 tuổi, đã được trường kinh tế nổi tiếng trong nước cử đi học tập chuyên sâu tại, ngôi trường lâu đời nhất, đứng đầu châu u.”
“Ở đó, cô không chỉ có thành tích xuất sắc, mà còn hoàn thành khoản đầu tư đầu tiên trong đời trong gian thực tập.”
“Sau khi tốt nghiệp, cô đã tham gia công ty Thiên Phú tư bản, vượt qua những khó thử thách và nhiều lần gặt hái được thành công!”
“Liễu tổng, cô thật sự là người phụ nữ hoàn hảo nhất trên đời!”
“Mỗi một lần đầu tư của cô đều hoàn hảo như con người của cô vậy!”
“Điều này có liên quan đến cung hoàng đạo của cô.
Mọi người đều biết, người thuộc cung xử nữ làm bất cứ việc gì đều rất hoàn hảo.”
“Tính cách theo đuổi sự hoàn hảo của cô không chỉ thể hiện ở việc học tập và sự nghiệp, mà còn thể hiện ở việc quản lý khí chất cá nhân và quản lý vóc dáng—”
“Liễu tổng, với dáng người và khí chất như cô, có thể nói là ăn đứt những nữ minh tinh nổi tiếng kia!”
Liễu Thanh vốn chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ Tô Văn Thành lại nói nhiều như vậy.
Mặc dù đều là những lời khen ngợi, nhưng chúng hơi sến sẩm.
Hơn nữa, điều tra tư liệu chi tiết như vậy khiến cô ấy cảm thấy bị xúc phạm.
“Được rồi.
Anh Tô, chúng ta có thể tiếp tục nói về sản phẩm không?”
“Được chứ!” Tô Văn Thành nuốt nước miếng, nói: “Thật ra tôi nói những điều này là vì muốn bày tỏ một điều.”
“Tôi cũng là cung xử nữ.
Tôi và Liễu tổng đều là những người theo đuổi sự hoàn hảo, cho dù đó là sản phẩm hay là cuộc sống.”
“Cho đến bây giờ, sản phẩm mà tôi hài lòng nhất chính là loại mỹ phẩm sinh học này, tôi đặt tên cho nó là Thanh Ngọc Cao.”
“Thanh Ngọc Cao?” Liễu Thanh nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, Thanh, chính là Thanh trong Liễu Thanh—” Thấy trên mặt Liễu Thanh hiện lên vẻ không vui, Tô Văn Thành vội vàng nói: “Liễu tổng, cô đừng hiểu lầm!”
“Không phải cô vừa hỏi tôi, là một người đàn ông tại sao lại muốn nghiên cứu mỹ phẩm dành riêng cho phụ nữ sao?”
"Đầu tiên, bởi vì tôi được sinh ra trong một gia đình có truyền thống đông y.
Gia gia tôi, ba tôi, đã dạy tôi biết các loại dược liệu và tìm hiểu sâu sắc về văn hóa đông y của chúng ta từ khi tôi còn nhỏ.”
“Có thể nói, tôi có một tình yêu đặc biệt với văn hóa đông y.
Tôi nghĩ rằng đây là nền văn hóa đẹp nhất của Trung Quốc của chúng ta.”
Liễu Thanh không nhịn được nói: “Anh Tô, thời gian của tôi có hạn, mong anh nói vào trọng điểm.”
Tô Văn Thành thở dài một hơi, bỗng nhiên trở nên có chút u buồn.
Anh ta thâm tình chân thành nói: “Thật lòng mà nói, tôi nghiên cứu thuốc bôi đông y là bởi vì một mối tình khắc cốt ghi tâm.”
“Khi tôi còn học đại học, tôi đã gặp một cô gái rất tốt bụng.
Cô cấy cũng giống như tất cả những cô gái yêu cái đẹp khác, thích làm đẹp cho bản thân.”
“Nhưng ông trời lại tàn nhẫn tước đoạt quyền lợi này của cô ấy.”
"Bởi vì mắc một căn bệnh lạ, cô ấy hầu như bị dị ứng với tất cả các loại mỹ phẩm trên thị trường.”
“Vì thế, cô ấy trở nên buồn rầu và trầm cảm.”
“Sau đó, khi tình trạng của cô trở nên tồi tệ hơn, cô ấy nằm trong vòng tay của tôi và nói với tôi, Văn Thành, khi em chết đi, anh nhất định phải mời thợ trang điểm đến trang điểm cho em đẹp một chút.”
“Lúc còn sống bị dị ứng, chết rồi chắc là không còn dị ứng nữa đâu.”
“Em muốn mang theo lớp trang điểm đẹp nhất lên thiên đường.”
“Sau đó thì sao?” Liễu Thanh bất giác bị câu chuyện này hấp dẫn.
Câu chuyện của Tô Văn Thành tràn đầy cảm xúc, toàn bộ hội trường đều bị bao phủ bởi một bầu không khí thần bí.
“Sau đó—” Tô Văn Thành thấp giọng nói: “Lúc đó tôi đã thề, nhất định sẽ cho cô ấy được trang điểm xinh đẹp khi còn sống.
“Mỹ phẩm trên thị trường không làm được điều đó, tôi sẽ tự mình nghiên cứu.”
“Thông qua phân tích hàng trăm loại thuốc thảo dược đông y, cuối cùng tôi đã sàng lọc ra được mấy chục loại trong đó và nghiên cứu ra loại thuốc bôi này.”
“Không những không gây kích ứng da mà còn có thể phát huy tối đa tác dụng nuôi dưỡng làn da đặc biệt của thuốc đông y.”
“Tôi dám bảo đảm, đây chắc chắn là loại mỹ phẩm tốt nhất trên thế giới.”
“Chỉ tiếc là—”
“Chỉ tiếc chuyện gì?” Liễu Thanh vội vàng hỏi.
“Chỉ tiếc, khi tôi cầm loại thuốc bôi này chạy đến quê nhà của cô ấy tìm cô ấy, tôi mới biết được cô ấy đã qua đời rồi.”
Cả hội trường đều im lặng.
Đúng là một câu chuyện tình yêu buồn.
Trong góc, một cô bé bắt đầu lau nước mắt.
Khóe mắt Liễu Thanh cũng bắt đầu ươn ướt.
Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm, cô gái đó tên là Thanh Ngọc, có phải không?”.