- Trang chủ
- Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
- Chương 337: – Liên Minh
Tác giả: Tra Tra Phi
Chương 353: Hợp đồng quan trọng
Giỡn cái gì vậy, dẫn Tiết Thanh Huyến lên núi sao? Điều này chắc chắn là không thể nào. Nếu đồng ý vậy thì phải để Tiết Thanh Huyến qua đêm tại nhà hắn sao?
Đúng là một ngày không câu cá cũng không quan trọng, nhưng rõ ràng trong lòng Cổ Dục thì Tiết Thanh Huyến cũng không quan trọng như vậy. Hơn nữa nếu như Cổ Dục đi một mình lên núi thì đây chính là đi du ngoạn. Cũng giống như đi lên núi, xuống biển hắn muốn chơi thế nào đều được. Nhưng một khi hắn mang theo Tiết Thanh Huyến vậy thì rõ ràng là không được thoải mái rồi.
Không nói những cái khác, đầu tiên là rất bất tiện. Cổ Dục vốn dĩ rất là lười, nếu có thể có cuộc sống nhàn nhã, cớ nào lại muốn tăng thêm độ khó cho mình? Đây là điều hắn không muốn thấy.
"Đừng có vội cự tuyệt, tôi đưa cho anh một triệu tệ được không?” Nhìn dáng vẻ kiên quyết của Cổ Dục thì Tiết Thanh Huyến cũng nghiêng đầu qua sau đó nói chắc như đinh đóng cột.
“Cô nhìn tôi giống người thiếu tiền sao? Cô không phải không biết tôi vừa mới kiếm được 400 triệu, mà trong đó còn có một nửa là của cô đó.” Gục đầu trên tay lái, Cổ Dục nghiêng đầu nhếch miệng nhìn Tiết Thanh Huyến, vẻ mặt coi thường nói.
“Anh quả nhiên sẽ không vì tiền mà mang tôi lên núi. Vậy nếu như không phải vì tiền, thì coi như là vì cảm tình đi được không?” Nghe Cổ Dục nói như vậy, Tiết Thanh Huyến ngược lại nở một nụ cười, sau đó nghiêng đầu nhìn qua Cổ Dục hỏi.
"Tôi với cô có cái gì là cảm tình cơ chứ, lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã lột s@ch tiền bạc của cô. Sau này thì cô chỉ là người mua, tôi chỉ là người bán mà thôi." Khinh bỉ liếc mắt nhìn Tiết Thanh Huyến một cái. Cô gái này có phải đang quá đề cao bản thân mình hay không?
Hắn và cô ấy có cảm tình cái búa, chuyện vậy mà cũng có thể nói, Ài!
“Ha ha, đúng là tôi chưa đủ tư cách dùng cảm tình để yêu cầu anh.” Nghe thấy lời nói của Cổ Dục thì Tiết Thanh Huyến khẽ cười to nói, thật ra kết quả này cô ấy cũng đã biết trước. Cổ Dục nghe thấy tiếng cười của cô thì hắn cũng nhếch miệng suy nghĩ, vẫn còn tốt nha, xem ra cô ấy còn chưa bị mất trí, lúc này tâm trạng của hắn đã tốt hơn nhiều.
Mặc dù dáng vẻ Tiết Thanh Huyến rất xinh đẹp, gia cảnh lại tốt, nhưng Cổ Dục lại không yêu thích cô ấy. Sao có thể hạ thấp nhân phẩm của mình để đi phục vụ cô ấy được cơ chứ? Cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Nếu như người yêu cầu anh là Tống Mính, anh có thể đáp ứng hay không?” Nở một nụ cười tự giễu Tiết Thanh Huyến nghiêng đầu nhìn Cổ Dục vui vẻ nói.
“Không.” Nghe lời nói của Tiết Thanh Huyến, lúc này Cổ Dục suy nghĩ về Tống Mính một chút sau đó trả lời.
Tất nhiên hắn và Tống Mính thân quen hơn nhiều so với Tiết Thanh Huyến. Tống Mính đã tới nhà hắn biết bao nhiêu lần rồi, hơn nữa cô ấy cũng là bạn làm ăn với hắn, nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn chưa đủ để hắn có thể tiết lộ bí mật của mình cho cô ấy biết.
“Được rồi! Anh trả lời do dự như vậy tức là Tống Mính ở trong lòng anh quan trọng hơn so với tôi phải không? Nhưng có lẽ vẫn chưa đủ thân thiết. Như vậy đi, tôi lại đưa thêm điều kiện cho anh, anh xem một chút hai thứ này có đủ làm điều kiện hay không?” Chống cằm lên hai tay mình, Tiết Thanh Huyến nhìn thấy Cổ Dục như có điều suy nghĩ thì nói. Sau đó cô ấy lấy cái bọc tài liệu mang theo trên người. Trong đó có hai bản hợp đồng đặt trước mặt Cổ Dục, Cổ Dục cúi đầu xem xét thì hắn phát hiện đây lại là hai bản hợp đồng của tòa án.
Một bản là hợp đồng đánh bắt cá hợp pháp, một bản là hợp đồng trục vớt hợp pháp.
Một cái là dành cho cho việc kinh doanh cá, một cái là dành cho việc trục vớt đồ cổ trong thuyền đắm.
Nhìn thấy hai bản hợp đồng này, mắt Cổ Dục lập tức híp lại. Nếu như bây giờ, những đồ vật của Cổ Dục có vấn đề gì thì hắn cũng không thể nói rõ nguồn gốc của chúng.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website