- Trang chủ
- Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại
- Chương 34: 34: Người Ngốc
Tác giả: Đồ Mi Phu Nhân
Bất quá lời này vừa nghe chính là có hi vọng, Chu Như một lần nữa trở nên cao hứng, cô ta kích động chà xát tay, chỉ vào quán cà phê phía trước nói: “Ở chỗ này cũng không thích hợp để nói chuyện, ta mời các ngươi đi uống một ly cà phê.
”Cảnh Tình đã nhìn thấy quán cà phê ở trên các video của lão sư khi ngài dạy người nhà bọn họ các thường thức cơ bản ở hiện đại, nhìn theo ngón tay đang chỉ của Chu Như thì cô biết cửa tiệm này là nơi bán đồ uống.
Nhìn quán cà phê cách đó không xa, Cảnh Tình do dự trong một cái chớp mắt, sau đó gật đầu đồng ý.
Sau khi ngồi ở trong quán cà phê, Cảnh Tình nhìn thời gian trên di động, cô gọn gàng dứt khoát nói: “Lúc này chúng ta có thể đi thẳng vào vấn đề, người nhà của ta còn đang chờ ta trở về ăn cơm.
”Trước đó đám người Cảnh Tình vừa mua đồ chơi vừa mua túi xách, cũng không còn bao lâu thì đã đến thời gian ước định phải quay lại tập hợp đi ăn cơm.
Cảnh Tình trước tiên nói ra chuyện này với Chu Như chính là muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện này, sau đó đi hội hợp cùng người trong nhà.
Những lời trực tiếp này của Cảnh Tình làm cho những lời khách sáo mà Chu Như muốn nói bị nghẹn lại ở trong cổ họng, Chu Như ngượng ngùng giơ lên tươi cười, trong lòng có chút không vui.
Là một đại tiểu thư của tập đoàn Chu thị, phu nhân của tập đoàn xây dựng Hứa thị, đây là lần đầu tiên có người dùng loại thái độ này nói chuyện cùng Chu Như.
Chu Như ở trong lòng tức giận đến nghẹn, cô ta cũng không khách khí với Cảnh Tình, gọn gàng dứt khoát nói: “Ta tên là Chu Như, ta muốn mua vòng ngọc trên tay của ngươi, ta cho ngươi 800 vạn, thế nào?”Loại vòng ngọc có phẩm tướng như thế này, nếu đưa đến nhà đấu giá, giá quy định hẳn là trên dưới 500 vạn, ban đầu Chu Như muốn ra giá là một ngàn vạn, nhưng thái độ của Cảnh Tình làm cô ta không cao hứng, cho nên cô ta đã cố ý ra giá thấp hơn một chút.
Sau khi nói xong giá cả, Chu Như đã lẳng lặng ngồi ở ghế trên, cô ta đang chờ Cảnh Tình cự tuyệt hoặc là cò kè mặc cả.
Nhưng mà Cảnh Tình trả lời càng thêm đơn giản, chỉ thấy cô gật gật đầu, tươi cười chân thành nói: “Có thể”.
Cảnh Tình rất sảng khoái cởi xuống vòng ngọc ở trên cổ tay, nhẹ nhàng đặt ở trước mặt Chu Như.
“……” Nhìn vòng ngọc ở trước mắt, Chu Như không tin vào hai mắt của mình, cũng không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
Có thể? Vừa rồi cô ta nói chính là có thể?Không phải! Vì sao cô gái này không ấn theo kịch bản để ra bài?Bình thường khi cô nói ra những lời này không phải người khác đều cò kè mặc cả sao?Vòng ngọc này đưa đến nhà đấu giá ít nhất có thể bán ra một ngàn vạn, không biết vì sao, tuy rằng cô ta đã chiếm tiện nghi, nhưng trong lòng của Chu Như lại không cảm thấy cao hứng.
Chu Như cùng Cảnh Tình đồng thời đều ở trong lòng chửi thầm —— cô gái này ( người này ) có phải bị ngốc?Chu Như cảm thấy mình đã kiếm lời, đồng thời Cảnh Tình cũng cảm thấy mình kiếm lời.
Một lượng bạc = một vạn đồng tiền, đây là tỉ suất hối đổi ở trong lòng của người nhà họ Cảnh.
Vòng ngọc này Cảnh Tình chỉ bỏ ra 120 lượng bạc để mua, đổi thành nhân dân tệ là 120 vạn, mà vòng ngọc này còn bị cô đeo rất nhiều lần, không chỉ không mất giá, thế nhưng còn có thể kiếm tiền?800 vạn! Ước chừng là 800 lượng bạc, Cảnh Tình cảm thấy chính mình đã kiếm lời gấp 8 lần.
Cảnh Tình có chút tự đắc nghĩ —— mình đúng là một thiên tài biết đầu tư kiếm lời.
Lo lắng đối phương kịp phản ứng sẽ cảm thấy hối hận, thái độ của Cảnh Tình cùng Chu Như đối với giao dịch này đều có biểu hiện rất tích cực.
Chu Như cầm lấy vòng ngọc cẩn thận kiểm tra một lần, sau khi đã xác định vòng ngọc không có bất luận vấn đề gì, cô ta rất sảng khoái móc ra di động chuyển tiền cho Cảnh Tình.
Sau khi xác định thẻ ngân hàng của mình lát nữa là có thể nhận được số tiền này, Cảnh Tình vừa lòng gật gật đầu, cô rất là vừa lòng với giao dịch lần này.
Cảnh Lâm ở một bên nhìn chị gái nhà mình bằng ánh mắt rất hâm mộ, cậu cảm thấy làm con gái rất tốt, tùy tiện bán một chiếc vòng tay là có thể có thật nhiều thật nhiều tháng tiền tiêu vặt, không biết những miếng ngọc bài, ngọc bội, ngọc phát quan trong phòng cậu có thể bán ra ngoài được không.
Cảnh Tình cảm nhận được cảm xúc của em trai, cô duỗi tay sờ sờ đầu của cậu, an ủi nói: “Ngoan, đợi sau khi trở về ta sẽ phát tiền tiêu vặt cho ngươi.
”Cảnh Tình nghĩ bình thường cũng không dễ dàng gặp phải một người coi tiền như rác, sau khi nhận được tiền cô còn chủ động thêm Chu Như vào danh sách bạn tốt trong Wechat.
Lúc gần đi, Cảnh Tình đã quay đầu lại nhìn Chu Như nói: “Nhà ta còn có rất nhiều vòng ngọc, nếu ngài còn muốn mua vòng tay thì có thể tìm ta.
”Trước mắt nhà mình đang cực kỳ thiếu tiền, cố tình cha mẹ cùng bà nội lại không cho cô động vào của hồi môn cùng sính lễ, Cảnh Tình muốn bán đồ vật cho nhà đấu giá bên kia khẳng định là không được, hiện giờ cô thật vất vả mới đụng tới một người mua có sẵn, tự nhiên là muốn chặt chẽ chộp người vào trong tay.
Dựa theo tình huống của nhà mình, nếu sinh hoạt ở hiện đại, nói không chừng ngày nào đó sẽ xài hết số tiền ở trong tay, tìm thêm một con đường lui luôn là chuyện tốt.
Tưởng tượng đến cha của cô không biết cách quản lý nhà cửa, tiền lương cũng không đủ phát tiền tiêu vặt cho hai chị em cô, Cảnh Tình cảm thấy trên vai cô có một gánh nặng rất lớn.
Đối với Cảnh Tình mà nói, không có đồ vật nào làm cô cảm thấy yên tâm bằng nhân nhân tệ.
Dựa theo tình huống ở hiện tại, nếu bọn họ chỉ dựa vào tiền lương của cha để sinh hoạt, thì chuyện cô bán của hồi môn bán sính lễ cũng chỉ bất quá là sớm hay muộn mà thôi.
Thái độ nhiệt tình của Cảnh Tình làm Chu Như có chút ngồi không yên.
Chu Như đang ở trong lòng do dự, chính mình có nên đuổi theo Cảnh Tình để đưa thêm chút tiền hay không.
Nhưng cuối cùng Chu Như vẫn từ bỏ cái ý tưởng này, làm một thương nhân, giao dịch đã kết thúc, cô còn đuổi theo để đưa thêm tiền, đó chính là ngớ ngẩn.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình Chu Như ngồi ở trong quán cà phê, bên cạch là túi xách được làm bằng da cá sấu.
.
Sau khi bán vòng tay, Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm đều rất cao hứng.
Ngân hàng bên Chu Như hẳn là có cấp bậc rất cao, không đến 10 phút đã chuyển 800 vạn đến tài khoản của Cảnh Tình.
Trong lúc học tập lão sư đã giải thích kỹ càng tỉ mỉ về quy định thuế của quốc gia, loại giao dịch cá nhân giống như hôm nay là không cần nộp thuế.
Nhưng các vật phẩm lúc trước Cảnh gia đưa đến nhà đấu giá để đem ra bán đấu giá, cuối cùng không chỉ cho nhà đấu giá tiền dịch vụ, còn muốn nộp lên 20% thuế thu nhập cá nhân.
Còn 800 vạn tiền bán vòng ngọc, cũng không cần giao tiền thuế, đây cũng là một trong các nguyên nhân Cảnh Tình đã sảng khoái đồng ý bán vòng tay cho Chu Như.
Sau khi nhận được tin nhắn chuyển khoản, khi Cảnh Tình nói chuyện đều sẽ giữ lời, cô móc di động ra chuyển vào tài khoản của Cảnh Lâm hai mươi vạn.
Sau khi chuyển tiền xong, Cảnh Tình còn không quên dặn dò nói: “Ngươi phải sử dụng số tiền này thật tiết kiệm.
”Cảnh Lâm mở ra đôi tay, bất đắc dĩ nói: “Đã biết, dù sao thì qua hôm nay, chúng ta cũng không có thời gian xài tiền.
”Bởi vì ngày mai bọn họ phải trở lại phòng quản lý để tiếp tục đi học.
Trước khi hai người được nghỉ phép lão sư đã dặn dò, ba người lớn của Cảnh gia đã tốt nghiệp, đám người Cảnh Tình phải tăng nhanh tiến độ học tập.
Dựa theo kế hoạch của lão sư, Cảnh Lâm phải hoàn thành khoá học trong học kỳ sau, cậu phải học xong tất cả chương trình học của tiểu học năm 3, đến lúc đó chỉ cần cậu có thể thông qua cuộc kiểm tra đầu vào của trường học, là cậu có thể trở thành một học sinh tiểu học năm 4.
Năm nay Cảnh Tình mười sáu tuổi, dựa theo tiến độ bình thường của các cô gái hiện đại thì với số tuổi này của cô hẳn là đang học cao trung.
Nhưng chương trình học từ tiểu học đến cao trung rất nhiều, còn là các tri thức cơ sở quan trọng nhất, đừng nói là mấy tháng, cho dù Cảnh Tình học thêm một hai năm, cô cũng rất khó học xong tất cả chương trình học.
Phòng quản lý đã kêu lão sư chuẩn bị lên kế hoạch phụ đạo lâu dài cho Cảnh Tình.
Kỳ thật Cảnh Tình cũng không biết chính mình có thể giống như các cô gái bình thường ở hiện đại có được cuộc sống trong vườn trường hay không, hiện giai đoạn này phòng quản lý chỉ mới bắt đầu an bài, cô chỉ có thể căng da đầu đi học những tri thức khó hiểu đó.
Lại nói tiếp Cảnh Tình cảm thấy rất thất bại, Cảnh Tình là một tiểu thư khuê các mẫu mực cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, nhưng sau khi xuyên không, trực tiếp biến thành người mù chữ, tất cả tri thức đều phải bắt đầu học lại từ đầu, sự chênh lệch trong đó, làm cho cô không ngừng yêu cầu xây dựng tâm lý cho chính mình, mới có thể bảo đảm tâm tình của cô không suy sụp.
Một giờ sau, người nhà họ Cảnh đều thành công hội hợp trước cửa tiệm cơm.
Sau khi đi vào phòng ăn riêng, người một nhà thừa dịp đồ ăn còn chưa bưng lên, vui vẻ kể ra trong thời gian 1 tiếng chính mình đã mua được cái gì.
Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm đi chung với nhau, bọn họ chỉ mua đồ chơi cùng túi xách.
Triệu Hoa Lan cùng Sở Tú Nương nhận được lễ vật, đều rất cao hứng.
Sở Tú Nương quý trọng sờ sờ túi xách ở trên tay, trong lúc xúc động, bà lại chuyển cho Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm một số tiền.
Cảnh An Hoằng có chút ghen tị đã nói ra lời oán giận, tại sao ông không có lễ vật.
Cảnh Lâm cười hì hì bảo đảm về sau sẽ bổ sung cho cha, chuyện này mới xem như cho qua.
.