- Trang chủ
- Để Ngươi Làm Tộc Trưởng, Ngươi Sản Xuất Hàng Loạt Đại Đế?
- Chương 29: 29: Ban Thưởng Kinh Người
Tác giả: Tiểu Lý Bất Hội Tả Huyền Huyễn
Mục Nguyệt Dao nhìn tài nguyên tu luyện chất đầy đất, kinh ngạc sững sờ đứng tại chỗ.
Chỉ cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột.
Một giây trước, nàng vẫn là một đệ tử chi mạch có thiên phú bình thường.
Một giây sau, liền trở thành thiên kiêu đương thời sở hữu Thần Thể của Mục gia.
Còn được tộc trưởng đích thân sắc phong.
Trong một lúc, cảm giác vinh quang to lớn tràn ngập trong lòng không khỏi làm cho đôi mắt đẹp của nàng dâng lên hơi nước.
“Đa tạ tộc trưởng! !”Mục Nguyệt Dao lao khoé mắt, cúi đầu.
“Tu luyện cho thật tốt.
”Mục Thần Xuyên mỉm cười gật đầu, thân hình loé lên biến mất ngay tại chỗ.
Theo sau là âm thanh của hệ thống không ngừng vang vọng trong thức hải.
“Đinh, đầu tư thành công, bạo kích gấp bội.
”“Chúc mừng ký chủ thu được một vạn cân nguyên tinh khiết.
”“Chúc mừng ký chủ thu được ba quyển công pháp Thiên cấp.
”“Chúc mừng ký chủ thu được một bản võ kỹ Vương cấp, hai quyển võ kỹ Thiên cấp.
”“Chúc mừng ký chủ thu được ba bình Tử Tiêu Đan ( đan dược cấp bậc Động Thiên ).
“Chúc mừng ký chủ thu được mười kiện pháp bảo thông linh thượng phẩm.
”Mục Thần Xuyên nhếch miệng cười.
Nhưng sau đó giống như hắn suy nghĩ đến cái gì, lông mày cau lại rơi vào trầm tư.
Bây giờ Mục gia di chuyển đến tộc địa mới có thể nói là trăm việc chưa hoàn thành.
Lúc trước đầu tư những tộc nhân có tư chất màu trắng, màu xanh lá, tuy cũng có bội suất trả về 1:1 hoặc là 1:2.
Nhưng hắn cũng không thể mỗi ngày phát tài nguyên.
Càng không thể dưỡng thành cho tộc nhân thói quen không làm mà hưởng.
Tu vi của tu sĩ quan trọng.
Nhưng tâm tính, khí phách, kinh nghiệm chiến đấu cũng là điểm mấu chốt.
Không trải qua ma luyện sinh tử thì chung quy lại vẫn không thể trở thành cường giả tự mình đảm đương một phương.
Lập tức.
Trong đầu Mục Thần Xuyên đã định chế một loạt phương thức bồi dưỡng tộc nhân.
Cân nhắc tỉ mỉ nhiều lần……Hôm sau.
Bên trên một toà quảng trường làm bằng cẩm thạch khổng lồ, người người nhốn nháo.
Hơn hai vạn tộc nhân Mục gia thu được thông báo của trưởng lão đều đến trình diện.
Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về đài cao phía trước, hiện ra vẻ sùng kính.
Trong lòng bọn hắn vô cùng rõ ràng.
Nếu như không có tộc trưởng Mục Thần Xuyên thì cũng không có Mục gia ngày hôm nay.
Từ một gia tộc xếp hạng chót trong tứ đại gia tộc ở Thanh Vân Trấn cho đến khi danh chấn Đại Yến Vương Triều như bây giờ, còn tiến vào phúc địa Động Thiên.
Vẻn vẹn chỉ mất thời gian hơn một tháng.
Có thể trong tương lai, tộc trưởng sẽ dẫn dắt gia tộc đi đến một độ cao hoàn toàn mới.
Mục Thần Xuyên ngồi nghiêm chỉnh trên đài cao, một bộ áo xanh mộc mạc lại tràn ngập uy nghiệm vô tận.
Ánh mắt hắn rủ xuống, mở miệng.
“Hôm nay triệu tập mấy vị tộc nhân tới đây là có chuyện quan trọng muốn tuyên bố.
”“Trước khi tuyên bố, giới thiệu với mọi người mấy người.
”“Nhất mạch, Mục Trần.
”Âm thanh vừa ra.
Một thiếu niên dung mạo thanh tú bước ra nhanh từ đám người, đi tới bên dưới đài cao, sau đó quay mặt đối diện tất cả tộc nhân.
Sắc mặt hắn yên lặng, ánh mắt kiên nghị, cả người như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, phong mang tất lộ, khiến vô số người ghé mắt.
“Cốt linh mươi bảy, Nguyên Đan cảnh tầng một!” Mục Thần Xuyên mở miệng nói.
Vừa nói xong, tất cả tộc nhân đều trợn trắng mắt, lộ ra thần sắc không thể tin nổi.
Bọn hắn cũng không lạ lẫm gì với Mục Trần.
Chính là con trai của trưởng lão nhất mạch Mục Vô Cực, từng là thiên tài yêu nghiệt nhất của Mục gia.
Mới mười ba tuổi liền đạt đến Thối Thể đỉnh phong.
Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà yên lặng ba năm.
Không nghĩ tới hôm nay lần nữa hiện thân thì đã trở cường giả Nguyên Đan cảnh.
Đặt ở trước đây cũng đủ để bước chân vào hàng ngũ trưởng lão của gia tộc.
Hơn nữa hắn mới bao lớn, mới mười bảy thôi!Tiền đồ quả thật bất khả hạn lượng!Trở thành Tử Phủ Chân Nhân cơ hồ là chuyện chắc như đinh đóng cột!“Yên lặng!”Đại trưởng lão Mục Thanh Vân quát khẽ một tiếng.
Khung cảnh lập tức trở nên yên lặng nhưng vẫn có không ít tộc nhân trên mặt lộ vẻ chấn động.
Sau đó, Mục Thần Xuyên nhàn nhạt mở miệng.
“Ban thưởng một toà linh phong độc lập, ban danh, Thiên Trần phong!”“Ban thưởng một bản võ kỹ Vương cấp hạ phẩm, một bản công pháp Thiên cấp, một kiện pháp bảo thông linh!”“Mặt khác ban thưởng toạ kỵ Tử Phủ cảnh, Thiên Yêu Linh Thứu!”Thoáng chốc, một đại yêu Tử Phủ tràn ngập yêu khí từ trên trời rơi xuống bên cạnh Mục Trần.
Chính là Thiên Yêu Linh Thứu.
Toàn thân nó dài vài trượng, lông vũ hiện ra đen như kim loại sáng bóng, cực kỳ thần võ.
Loại toạ kỵ Tử Phủ cảnh này e rằng trong toàn bộ Đại Yến Vương Triều thì chỉ có hoàng thất là có mấy con mà thôi.
Là một loại biểu tượng cho thân phận địa vị cao quý.
Lập tức khiến vô số tộc nhân vô cùng nóng mắt, hơn nữa còn có các loại võ kỹ, công pháp, pháp bảo thông linh đều là những vật mà đến cả cường giả Tử Phủ cảnh cũng phải trông mà thèm.
Mà trước mắt lại bị tộc trưởng ban cho một tiểu bối Nguyên Đan cảnh.
Ban thưởng như vậy, vừa phong phú vừa kinh người!“Đa tạ tộc trưởng!”Giờ phút này, Mục Trần cũng khó nén được xúc động trong lòng liền cúi đầu thật sâu về hướng Mục Thần Xuyên, cung kính vạn phần nói.
Mục Thần Xuyên nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục mở miệng.
“Vị kế tiếp!”“Ngũ mạch, Mục Lãng!”.