- Trang chủ
- Đốt Thiên Tiên Đạo
- Chương 36: Bảy Mươi Hai Hỏa Khiếu
Tác giả: Lưu Lãng Đích Cáp Mô
Chân khí hỏa nha tàn sát bừa bãi trong cơ thể Ưng Cửu Tiêu.
Chân khí mà hắn luyện thành đã không còn sót lại một giọt nào.
Lúc này Ưng Cửu Tiêu biết không ổn, vội vàng giữ chặt linh đài, còn phải giữ cho đầu óc tỉnh táo, nhưng hỏa nha chân khí càn quét như vậy làm sao để hắn kiên trì tỉnh táo.
Trần Thất từ trên vai của Lý Mị Mị ngã xuống, nỗ lực khoanh chân ngồi vững, tập trung tinh thần vận chuyển Hỏa nha trận.
Lúc này hắn đã có thể câu thông với mầm mống chân hỏa trong cơ thể Ưng Cửu Tiêu, tìm trong tiền thức của Ưng Cửu Tiêu chỗ hai người vừa nãy đọ sức.
Điểu Tiên Phong ý chí mỏng manh, cho nên mới bị Tần Thông phục tùng, trở thành thủ hạ dưới trướng của Tần Thông, sau đó bị mầm mống chân hỏa đốt hết khí lực thì thần trí trở nên không rõ ràng nên bị Trần Thất điều khiển.
Nhưng Ưng Cửu Tiêu chính là đại yêu nổi tiếng trong thiên hạ, bình thường đã giết chóc vô số người, ý chí kiên định vô cùng.
Mặc dù chân khí toàn thân đều bị hỏa nha chân khí hóa thành hư ảo, nhưng vẫn có thể giữ cho tinh thần được tỉnh táo.
Trần Thất dựa vào sức của mầm mống chân hỏa, hóa thành một ngọn lửa trong đầu Ưng Cửu Tiêu, luân phiên tấn công muốn diệt nốt phần kiên trì cuối cùng của Ưng Cửu Tiêu.
Trong đầu Ưng Cửu Tiêu cũng hóa ra một con chim ưng, đây là hình chiếu chính bản thân hắn ở trong đầu.
Ưng Cửu Tiêu thấy được ngọn lửa này thì biết đó là vật quấy phá, hét lên một tiếng lập tức tấn công, hai con vật ở trong đầu xông vào chém giết lẫn nhau.
Ưng Cửu Tiêu vô số lần bị hỏa nha xé nát thân hình, nhưng vẫn có thể khôi phục lại được.
Dù sao trong đầu chính là sân nhà của hắn, chim ưng cũng là hình chiếu ý thức của hắn.
Chỉ cần hắn chưa chết thì vẫn có thể liên tục khôi phục.
Mặc dù Trần Thất được hỏa nha chân khí trong cơ thể Ưng Cửu Tiêu hỗ trợ ngay trong ý thức của kẻ địch, nhưng một thân pháp lực thần thông của hắn cũng không vượt xa được thần trí chim ưng mà Ưng Cửu Tiêu biến thành.
Mặc dù liên tiếp đánh chết đối thủ, nhưng đối thủ đều có thể sống lại giống như quái vật bất tử.
Hai người đấu mấy canh giờ, Trần Thất cũng dần có chút mệt mỏi.
Nhưng Trần Thất lại biết, lúc này chính là thời khắc quan trọng, nếu ý thức của hắn không địch lại mà rút lui thì Hỏa nha tâm pháp sẽ chuyển sang hướng khác, chẳng những không thể luyện hóa được Ưng Cửu Tiêu, ngược lại sẽ bị Ưng Cửu Tiêu loại bỏ sự áp chế của Hỏa nha trận, thu hồi hỏa nha chân khí.
Dựa vào tu vi của Ưng Cửu Tiêu, một khi có thể thao túng hỏa nha chân khí thì tu vi lập tức được khôi phục.
Hơn nữa còn tăng vọt mấy phần, đến lúc đó đại yêu này sẽ quay lại tấn công, hắn và Lý Mị Mị sẽ chỉ có một con đường chết.
Vừa nghĩ như vậy, Trần Thất vội gọi Điểu Tiên Phong một lần nữa biến thành ngọn lửa.
Hai người hợp lực gi.ết ch.ết Ưng Cửu Tiêu bảy tám lần.
Ưng Cửu Tiêu mặc dù ỷ vào thế đối thủ không thể giết được khí lực trong đầu mình, nhưng giao đấu một hồi như vậy cũng khiến hắn tổn hao tâm sức.
Khi Ưng Cửu Tiêu bị Trần Thất đánh chết mười mấy lần xong, Ưng Cửu Tiêu lần thứ hai ngưng tụ hình thái nhưng không thể phục hồi thần trí như cũ nữa.
Trần Thất thấy thế mừng rỡ thúc giục Hỏa nha trận, hai móng một kích, trúng ngay vào đầu con chim ưng này.
Hỏa khí dào dạt lợi dụng thời cơ xông vào.
Ưng Cửu Tiêu ngăn cản một lát thì tâm thần trở nên mệt mỏi cũng không thể chống đỡ nổi nữa, mắt nhắm lại cuối cùng để mặc cho Trần Thất điều khiển.
Lý Mị Mị thấy Trần Thất giãy dụa dưới đất thì rất sốt ruột, không biết đang xảy ra chuyện gì.
Nàng muốn một mình bỏ trốn nhưng lại không dám.
Đang lúc do dự, bỗng nhiên một luồng lửa từ trên trời bay xuống húc vào Trần Thất, hắn cười dài một tiếng, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, hét lớn:
- Hay cho Ưng Cửu Tiêu, dù ngươi lợi hại nhưng cuối cùng không phải cũng bị ta thuần phục rồi sao?
Tu vi của Ưng Cửu Tiêu so với Điều Tiên Phong mạnh hơn gấp ba lần.
Trần Thất dùng mầm mống chân hỏa bao vây Ưng Cửu Tiêu, đưa vào một khiếu huyệt khác trong cơ thể.
Hỏa nha chân khí trong cơ thể mãnh liệt chiếm cứ, ưu thế vượt qua cả Chân Long Kình.
Được luồng khí lực mạnh mẽ này thúc giục, ba trang sách vàng ở trong đan điền của Trần Thất lại tự động có biến hóa, Hỏa nha trận bên trên trang sách vàng kia lại hiện lên một tấm khiếu huyệt đồ.
Nhưng khiếu huyệt trên tấm khiếu huyệt đồ này ghi lại ít hơn Chân Long Khiếu Huyệt đồ mấy lần, chỉ có bảy mươi hai chỗ.
Trần Thất dựa theo tâm pháp Hỏa nha trận thúc hỏa nha chân khí đang mạnh mẽ tập trung đả thông các khiếu huyệt trong cơ thể.
Ban đầu hắn cũng đã đả thông hai ba mươi khiếu huyệt Hỏa nha trận tâm pháp ghi lại, trong đó còn có mấy chục chỗ khiếu huyệt trùng với Chân Long Khiếu Huyệt đồ.
Chỉ cần dùng hỏa nha chân khí vừa tấn công là được, cũng không phải phí sức nhiều.
Chỉ mất nửa canh giờ, Trần Thất đã đả thông hết các khiếu huyệt Hỏa nha trận, hắn hét to một tiếng, khớp xương toàn thân phát ra tiếng bôm bốp, lăn trên mặt đất một vòng, liền biến thành một con quạ màu đen dị thường, to như cái mẹt.
Chợt con quạ bay lên cao, vỗ cánh bảy tám lần sau đó lại tự đáp xuống.
Lý Mị Mị sửng sốt há hốc miệng, thấy Trần Thất khôi phục lại hình dáng ban đầu, lúc này mới nhớ ra hỏi:
- Đây là công phu gì, không ngờ ngươi có thể biến thành chim?
Trần Thất tâm tình vui sướng, cười ha hả nói:
- Cái này không tiện nói với ngươi, chúng ta nên đi nhanh thôi, chớ để bị yêu quái kia đuổi kịp.
Trần Thất thử qua một lần thuật biến hóa của Hỏa nha trận, trong lòng cũng vui sướng, thầm nghĩ: "Hóa ra đả thông bảy mươi hai khiếu huyệt ghi trên Hỏa nha trận thì có thể hóa thân thành hỏa nha.
Bản thân ta chưa bao giờ mọc ra cánh, lúc này không thể bay.
Đợi có thời gian sẽ luyện tập thêm thật tốt, sau này lúc gặp nguy hiểm gì thì có thể biến hóa thành hỏa nha để chạy trốn.
Khi đó kẻ địch sao có thể truy đuổi được ta?"
Trần Thất đang vui vẻ, trên đầu lại vang lên tiếng động ong ong, lại là Thái Hồ Bát Yêu Huyết Văn Tử chạy đến.
Thái Hồ Bát Yêu đều đã đến núi Chú Ấn, bắt sống Vương Trường Sinh tra hỏi hồi lâu cũng không khai thác được gì.
Lúc này mới tin là đôi nam nữ vừa chạy thoát chính là Tiêu Bình Nam cùng người của Ngự Thú Trai tới tiếp ứng.
Trừ mãnh hổ trong núi ra thì Thái Hồ Bát Yêu đã luyện thành bản lĩnh cưỡi mây đạp gió, lão Thất là một con muỗi, lão Bát là một con chim ưng có thể bay, còn lại năm con yêu quái khác thì không bay được.
Cho nên lão Đại Hoàng Tình Sơn Quân thấy Ưng Cửu Tiêu mãi không trở về lúc này mới phái lão Thất Huyết Văn Tử đi tìm.
Mới chỉ cách đây một lát thôi thì Trần Thất tất nhiên sẽ tìm cách ẩn nấp hoặc là chạy trốn, nhưng hắn vừa mới luyện hóa Ưng Cửu Tiêu thành một con hỏa nha nữa, nên bây giờ mới tự tin nghĩ tới chuyện phải giao đấu với con muỗi thành tinh này.
Trần Thất biết pháp thuật của Hòa Sơn Đạo cũng không quá hữu hiệu, nên không sử dụng ngay, mà gọi hai con hỏa nha về, biến hóa chúng thành hai luồng mầm mống chân hỏa, như ánh lửa cùng nhau bay lên trời, chủ động ra tay trước.
Huyết Văn Tử xông thẳng tới, nhìn thấy Trần Thất và Lý Mị Mị đứng phía dưới, nhưng lại không thấy Ưng Cửu Tiêu đâu thì trong lòng đã cảm thấy kỳ quái.
Đó là do Huyết Văn Tử không thể ngờ rằng Ưng Cửu Tiêu đã bị người ta luyện hóa thành một con hỏa nha, hắn chỉ nghĩ Ưng Cửu Tiêu đã đuổi sai hướng, trong lòng cảm thấy vui vẻ, thầm nghĩ: "Ưng Cửu Tiêu ỷ mình là chim thành tinh, cho rằng bản lĩnh của ta không bằng hắn, luôn không chịu làm lão bát.
Lần này hắn ngay cả đuổi mấy tên người phàm cũng đuổi sai phương hướng, đợi ta bắt đôi nam nữ này về rồi sẽ thuận tiện làm cho hắn phải mất mặt một phen."
Huyết Văn Tử mới bay tới gần, liền thấy thiếu niên gầy yếu kia xuất ra hai ngọn lửa, trong lòng hắn thầm nghĩ: "Những pháp thuật nhỏ này thì đáng gì?" Hắn há mồm phun từ trong miệng ra một thanh giáo dài, bản thân cũng biến hóa thành một người trẻ tuổi mặc áo choàng đỏ.
Thanh giáo dài run lên như muốn gạt hai luồng lửa này ra.
Trần Thất vốn có ý muốn giải quyết nhanh chóng, thấy Huyết Văn Tử mắc mưu coi hai luồng mầm mống chân hỏa là pháp thuật bình thường, lúc này mới bắt pháp quyết quát to một tiếng:
-Biến hóa cho ta!
Hai luồng mầm mống chân hỏa cùng nhau nổ tung, hai con hỏa nha từ trong đó bay ra cùng nhau lao vào mổ Huyết Văn Tử.
Huyết Văn Tử thấy thế cũng lắp bắp kinh hãi, âm thầm quát: “Thiếu niên này hóa ra cũng có chút bản lĩnh, vậy mà có thể nuôi dưỡng hai con hỏa nha quái dị như vậy.
Nhưng hắn nào biết bản lĩnh của ta? Tạm thời cho hắn một chút dễ dàng đã.” Huyết Văn Tử rung thanh giáo dài lên, tua giáo màu đỏ tung bay giao đấu với hai hỏa nha kia.
Hỏa nha chân khí chính là hút lấy thái dương chân hỏa mà luyện thành, trời sinh ra bản tính bài trừ tất cả những thứ tà ác.
Kỹ thuật sử dụng giáo của Huyết Văn Tử mặc dù rất tuyệt diệu, nhưng sau khi hắn hóa thành người thì lại không thể bay.
Cho nên mới đấu với hai con hỏa nha này được mười bảy mười tám chiêu đã thầm giật mình.
"Sao hai con hỏa nha này lại lợi hại như vậy chứ? Tua giáo của ta cũng có vẻ không thể chống đỡ được chân hỏa của chúng? Nếu không phải năng lực của ta mạnh mẽ, chỉ sợ ngay cả tua giáo cũng bị luyện hóa rồi."
Yêu quái trời sinh thân thể đã rất mạnh mẽ, trừ bản năng trời sinh, nếu có thêm một ít pháp thuật thì đều là do rèn luyện thân thể, tập võ nghệ.
Một bộ Thiên Ưng trảo của Ưng Cửu Tiêu đã là thủ đoạn cực kỳ lợi hại rồi.
Một bộ kỹ thuật tua giáo của Huyết Văn Tử này cũng là kỹ thuật thương giáo vô cùng lợi hại tinh diệu.
Hắn vốn nghĩ bản lĩnh của mình đã rất lợi hại chỉ cần trong vòng mấy đường giáo có thể đâm chết hai con hỏa nha của kẻ địch.
Không ngờ rằng giao đấu quyết liệt hồi lâu, tuy mình vẫn chiếm thượng phong nhưng mà đường giáo trong tay lại có vẻ không chịu được ngọn lửa hỏa nha phun ra nuốt vào này.
Huyết Văn Tử rót thêm yêu khí của mình vào ngọn giáo này, đó chính là bộ râu của hắn luyện thành, cho nên cảm nhận được rất rõ, được yêu khí của Huyết Văn Tử trợ giúp, sức mạnh của thanh giáo này bỗng nhiên tăng vọt, lập tức quét ngang hai con hỏa nha.
Trần Thất thấy hai con hỏa nha phối hợp cũng không chống đỡ được Huyết Văn Tử, lúc này mới có chút hoảng sợ, thầm nghĩ: "Tên yêu quái này thật là lợi hại, so với Ưng Cửu Tiêu còn lợi hại hơn vài phần.
nhất là chiêu thức thương pháp này của hắn đúng là biến hóa khôn lường, hai con hỏa nha này đúng là không phải đối thủ của hắn.
Ta cũng không thể cứ đứng nhìn, phải dùng pháp thuật Hòa Sơn Đạo trợ giúp rồi”
Mặc dù Trần Thất biết pháp thuật của Hòa Sơn Đạo không hữu ích lắm, nhưng vẫn giơ tay lên đẩy Lục Đạo Hắc Tác ra.
Vừa rồi Ưng Cửu Tiêu trúng một kích của Lục Đạo Hắc Tác, tuy nó dùng yêu khí gỡ bỏ ra ngay nhưng cũng tổn hại chút khí lực, dẫn đến không thể khống chế hai cánh, nên mới phải biến thành người để tiếp tục giao đấu.
Nếu không Trần Thất chưa chắc có thể thắng được Ưng Cửu Tiêu.
Trần Thất cũng biết Ưng Cửu Tiêu bị Lục Đạo Hắc Tác đánh cho tơi tả.
Mấy món pháp khí Hòa Sơn đạo của mình chỉ có Lục Đạo Hắc Tác là lợi hại nhất, cho nên vừa ra tay là dùng pháp thuật này.
Huyết Văn Tử cười lạnh một tiếng kêu lên: “Ngươi dùng cái gì cũng được, cũng chỉ là chút phát thuật nhỏ nhoi, xem ta phá ngươi đây.”
Huyết Văn Tử lẩm bẩm, hắn vung tay chụp một cái, Lục Đạo Hắc Tác vừa bay ra liền biến thành sáu sợi dây thừng màu đen rơi vào tay Huyết Văn Tử, hắn lạnh lùng quát: “Chỉ có chút bản lĩnh này mà cũng dám đem ra trước mắt ta? Pháp thuật Hòa Sơn Đạo không thể làm gì được huynh đệ chúng ta đâu.”.