- Trang chủ
- Hắc Ám Văn Minh
- Quyển 5 – Chương 18: Huyết Phong Đại Tướng
Tác giả: Cổ Hi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại cách đó không xa, trên một ngọn cây đại thụ, có một nam tử áo đen ngồi đó, tóc ngắn, dáng người cường tráng, trong tay ôm một cây súng Sniper, trong mắt có chứa một tia kinh ngạc "Vậy mà tránh được ,phản ứng cũng nhanh đấy."
Hắn nhìn thấy Diệp Thần ẩn vào bụi cỏ, trầm ngâm một chút, liền đem súng ngắm nhẹ nhàng đặt trên ngọn cây, đợi sau khi chiến đấu xong sẽ đến lấy, thân ảnh khẽ động, nhảy xuống đại thụ.
Súng ngắm, nếu là một phát không trúng mục tiêu, thì cũng mất đi ý nghĩa của nó. Ngay lúc Diệp Thần cũng không có phát giác mà né được, chờ hắn đạt tới cảnh giới tiếp theo thì càng khó bắn trúng.
Sau khi nhảy xuống đại thụ, nam tử áo đen tùy ý liếc về nơi Diệp Thần ẩn núp, trên mặt mang theo dáng tươi cười, nói: "Tao biết rõ mày ở đó, xuất hiện đi."
Dưới bụi cỏ, Diệp Thần trông thấy nam trên người nam tử áo đen không có đem theo súng, trong mắt nổi lên một vòng lãnh ý, đứng dậy, đẩy cỏ dại ra, đi ra ngoài, lạnh lùng nhìn thằng kia nói: "Mày là ai?"
Lấy thực lực của đối phương, tuyệt đối sẽ không vì thôn phệ thân thể của hắn mà ám sát, bằng vào một tay kĩ năng ẩn núp đó, liền đủ để đi phục kích quái vật 30 cấp, cho nên mới hỏi đối phương.
Nam tử áo đen nhìn hai mắt Diệp Thần, thật không ngờ hắn lại nghe lời mình, ngoan ngoãn từ bụi cỏ đi ra, mỉm cười nói: "Mày chính là tên Diệp Thần kia đánh chết hai cái doanh trưởng a?"
Diệp Thần nhướng mày, trong nội tâm đoán được một ít, nói: "Mày là người do thằng chó Vân Thiếu Kinh phái tới ám sát tao sao?"
"Không sai." Nam tử áo đen nhếch miệng, cười cười: "Bọn hắn cũng gọi ta là Huyết Phong Đại Tướng."
Diệp Thần trong mắt nổi lên sát khí: "Ba lần bốn lượt ám hại tao, thằng chó đó thật cho rằng tao không dám chơi nó sao!" Ngay cả Nê Bồ Tác cũng có lúc nổi giận, huống chi Diệp Thần cũng không phải là Nê Bồ Tác, mà là một pho tượng Sát Thần!
"Tao hỏi mày!" Diệp Thần ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Huyết Phong Đại Tướng, nói: "Mày làm sao tìm được tao?"
Huyết Phong Đại Tướng trố mắt nhìn: "Chú ý khẩu khí nói chuyện của mày! Nếu không tao sẽ không ngại đem mày đánh chết rồi ném cho chó ăn! Một con kiến tự cho là có thể nhảy nhót bao lâu, thực lực Vân thiếu gia sâu không lường được, tất cả đều nắm trong lòng bàn tay, muốn truy xét được hành tung của mày, chỉ cần thông báo bên bộ thông tin một cái, là có thể thông qua huy hiệu tướng quân truy tung được."
Diệp Thần nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng, sao hắn lại quên mất vụ này, huân chương tướng quân cũng không đơn giản là một cái huân chương bình thường, căn cứ thông qua cái tướng quân lệnh này có thể kiểm tra tất cả vị trí của tướng quân, phòng ngừa có tướng quân nào đó chơi trò mờ ám với thành phố, bí mật này chỉ có tư lệnh biết rõ, tướng quân không có bối cảnh thì hoàn toàn không biết rõ tình hình.
Cái này cũng không thể trách Diệp Thần, kiếp trước hắn chỉ làm một năm nên không đạt đến tướng quân, sau đó liền rời khỏi căn cứ, một thân lưu lạc bảy tám năm. Lúc chưa nghe lời nói nam tử áo đen này, hắn còn tưởng rằng đối phương dùng phương pháp gì đó rất cao minh, ngay cả mình cũng không phát hiện, liền truy tung xa đến thế, cũng không có hướng tướng quân lệnh mà liên tưởng tới.
"Tiểu tử, cho mày hai lựa chọn." Huyết Phong Đại Tướng bề nghễ nhìn Diệp Thần nói: "Tự sát, hoặc là tao đến!"
Lời nói này sao mà quen thuộc vậy trời...
Thần sắc Diệp Thần có vài phần cổ quái, những lời này đều là lúc trước đó mình nói với người khác a, không nghĩ tới hôm nay bị người khác quất lại, khẽ lắc đầu, nói: "Động thủ đi!"
Huyết Phong Đại Tướng nhìn hắn một cái, chợt chậm rãi thò tay về phía sau, đem một đại đao bị vải trắng quấn quanh cầm lên, đem vải trắng từng điểm từng điểm cởi bỏ, một lát sau, trên mặt đất chồng chất một đống lớn vải trắng, đại đao hiện lên trong tầm mắt Diệp Thần.
Đây là một thanh đại đao toàn thân đen kịt, dài ước chừng ba thước (1m), rộng bốn chỉ, mũi đao hơi vểnh, trên đó thật nhiều vết cắt, có thể thấy được chuôi đại đao này đã từng cùng rất nhiều quái vật cường đại chiến đấu qua.
Diệp Thần nhìn thoáng qua vết cắt kia, chỉ thấy bên ngoài tầng sơn màu đen là một mảnh màu vàng, lông mày nhíu lại: "Hoàng kim đao?"
Trong mắt Huyết Phong Đại Tướng có vài phần đắc ý nói: "Không sai, cái đại đao này dùng hoàng kim cùng các kim loại hỗn khác tạo ra, đặc biệt là mời bên bộ phận sản xuất qua giúp chế tạo, dù là quái vật 30 cấp, cũng có thể cắt ra da lông nó, đem nó đánh chết!"
Tuy chủng loại sinh vật rất nhiều, phân vực, giới, môn, cương. . ., bất quá tổng khái quát lại thì đại đa số quái vật phân thành hai loại là lân giáp và bì nhục.
Luận phòng ngự...
Lân giáp thì cường đại hơn nhiều, bất quá về mặt tốc độ thì yếu kém hơn một chút.
Sau tận thế, tiền giấy cùng hoàng kim đã bị giảm đi giá trị của nó, từ khi Cơ Hóa Nhục xuất hiện, liền trực tiếp thay thế hoàng kim cùng tiền giấy để giao dịch, trở thành loại tiền "Tiền Tệ Giao Dịch" tương lai!
Giờ đây, tiền giấy đã hoàn toàn không còn giá trị, chẳng khác nào mớ giấy lộn!
Bất quá, hoàng kim bạch ngân vẫn còn chút tác dụng, có thể dung luyện thành vũ khí lạnh để chiến đấu, dù sao, nhận loại không có mong vuốt cùng răng nanh bén nhọn như quái vật, cận thân vật lộn chơi solo mà không có vũ khí tốt thì sức chiến dấu giảm xuống nhìu.
Hoàng kim không dễ rỉ sét, độ dẻo tốt, có thể dung hợp các loại kim loại khác để cùng rèn, có thể chế tạo thành binh khí chiến đấu tốt.
Mật độ kim loại càng cao thì càng cứng rắn, đây là một điểm không thể phủ nhận, tuy trong đó cũng liên quan đến nhiều phương diện luyện chế, còn có tài liệu phối hợp và tri thức vật lý.
Huyết Phong Đại Tướng nắm đơn đao trong tay, lạnh lùng nhìn Diệp Thần, bàn chân bỗng nhiên khẽ động, chạy lên, khoảng cách trăm mét như một, vừa sải bước qua, hoàng kim đao trong tay nhấc lên một trận cuồng phong, hướng đầu Diệp Thần chém tới, âm thanh lạnh lùng nói: "Biết vì sao người khác gọi tao là Huyết Phong Đại Tướng không? Bởi vì ta ra tay nhanh như gió, không ra tay thì thôi, vừa ra tay tất thấy máu tươi!"
Diệp Thần hướng đầu về sau, tránh được một đao, mũ chân điểm một cái trên mặt đất, thân thể lui về sau hơn mười thước, bàn tay khiêu vũ, chiếc nhẫn bạc trên ngón trỏ hóa thành một đạo hào quang, dưới phù văn chi lực, tạo thành một thanh huyết hồng chiến đao, tạo hình bưu hãn như một đầu hổ cuồng nộ!
Diệp Thần cầm chiến đao trong tay, cười lạnh một tiếng, một bước phóng ra, liền đi tới trước mặt Huyết Phong Đại Tướng, không có gì huyền ảo, huyết hồng chiến đao trong tay hướng đầu hắn bổ tới, như khai thiên liệt địa, khí thế vạn quân!
Huyết Phong Đại Tướng trông thấy trong tay Diệp Thần bỗng nhiên có một thanh huyết hồng chiến đao, không khỏi lắp bắp kinh hãi, càng làm cho hắn khiếp sợ chính là tạo hình huyết hồng chiến đạo cực phong cách, bá đạo!
Chưa kịp nghĩ nhiều, mắt đã thấy đao phong đập vào mặt, không khỏi giơ hoàng kim đao lên ngăn đỡ.
Phốc phốc!
Huyết quang lóe lên, bước chân Diệp Thần dừng lại, chợt rút đao thối lui vài bước, lạnh lùng nhìn Huyết Phong Đại Tướng, chỉ thấy hắn bảo trì tư thế ngăn đón, tựa như hóa đá.
Một hồi gió nhé, nhấc lên từng mảnh lá rụng...
Bành!
Hoàng Kim Đao đứt gãy, cực kỳ chỉnh tề, mũi đao rơi trên mặt đất, chọc vào mặt đất, sau đó, trên trán Huyết Phong Đại tướng chảy ra huyết dịch, như con giun bò xuống, bành một tiếng, thân thể từ trung gian vỡ ra, huyết dịch tiêu xạ, các loại khí quan rơi đầy đất.
Một đao miễu sát!
Bởi vì tốc độ quá nhanh, bên trên huyết hồng chiến đao không có lấy một giọt máu tươi nào, Diệp Thần nhấn ngón tay một cái, chiến đao liền biến thành giới chỉ, đeo trên ngón trỏ, lạnh lùng liếc qua thi thể Huyết Phong Đại Tướng, trong mắt có một tia khinh miệt.
Cái đéo gì mà ra tay như gió, là thấy máu tươi, con mẹ nó trước mặt thực lực tuyệt đối thì hết thảy là cặn bã!
Quay người, hướng Huyết Đường Thảo đi đến, thò tay lấy ra, ngửi thấy mùi mới xác nhận không sai liền thu vào trong ngực, lập tức đi đến bên người Huyết Phong Đại Tướng, lục lọi thoáng một phát tìm được hai tấm thẻ, giống như chi phiếu vậy, trong đó bên trái góc dưới một tờ, có ghi chữ "Thương", một đầu hình rồng vây quanh chữ này, đại biểu chính là Bộ thương mại căn cứ Hoa Hạ!
Một tờ khác, bên trái góc dưới có hình rồng bao quanh một chữ "Quân"!
Quân Công Tạp!
Mỗi bên trong tấm thẻ đều có ghi chép thông tin cá nhân, bằng vào tấm thẻ này có thể đi bất luận bộ phận nào dùng quân công mua sắm vũ khí vân vân, bình thường thì chỉ phân phối cho nhân tài cấp tướng quân, như lúc Diệp Thần cấp binh sĩ, đem quân công mua hai khẩu súng, chẳng qua là so sánh hình ảnh chụp trong máy tính cùng bản thân, không sai biệt lắm, thì có thể xác định đúng mới có thể tính toán quân công mà mua bán.
Mà người có cấp tướng quân, quân công quá mức khổng lồ, chỉ riêng là tướng mạo thì đối ứng cũng không an toàn lắm, bởi vậy nên đặc biệt làm quân công tạp!
"Không nghĩ tới, mày ngay cả quân công tạp cùng thương nghiệp tạp cũng mang theo a." Diệp Thần có chút thỏa mãn, thương nghiệp tạp giống như là chi phiếu, chỉ có người gởi tài sản ở ngân hàng đến mức nhất định, mới tiến hành cấp cho, binh lính bình thường chỉ có số ít Cơ Hóa Nhục, nên không được quyền lợi như này.
Dù sao, lúc muốn tiêu phí, cũng không có khả năng lúc nào cũng phải đem theo Cơ Hóa Nhục, nhất là người cấp tướng quân, giá mua đồ vật đều là cực kỳ đắt đỏ, mang theo Cơ Hóa Nhục bất tiện.
Tại trong căn cứ, từng nghành như bộ phận sản xuất, bộ phận tin tức vân vân, đều có hơn 10 vạn người, chỉ cần phân ra một phần nhỏ, thì có thể đơn giản chế tạo ra mấy loại đồ vật này.
Thiết bị.
Có thể đi quân đội tuyên bố nhiệm vụ tìm kiếm, lập tức có người cần quân công sẽ đi khắp nơi tìm tòi.
Nhân viên kỹ thuật.
Cái này thì có cả một đống, không lo thiếu hụt.
Dưới tình huống hai thứ này đều có, tốc độ phát triển căn cứ cực kỳ kinh người.
Tìm tòi một hồi, Diệp Thần cũng không có từ trên người Huyết Phong Đại Tướng tìm được Tướng Quân Lệnh, kể từ đó hắn càng thêm thỏa mãn, nếu không là sự tình này bị bộ thông tin sau này tra ra được, trước khi hắn chết cùng mình chạm mặt, vậy thì rất dễ làm cho ngươi ta hoài nghi. Đoán chừng đối phương cũng là nghĩ như thế thế đó đó , cho nên lúc hắn đi ra cũng không mang theo tướng quân lệnh, lại không nghĩ rằng giúp cho Diệp Thần tránh được một phiền toái nhỏ.