- Trang chủ
- Hôn Thê Phù Thủy Của Hoàng Tổng
- Chương 37: Chung Giường
Tác giả: Tiêu Tử Mặc
Đợi Hoàng Hiếu Phong đi về phía giường ngủ thì bộ quần áo bằng lụa màu trắng đã không còn đặt đó, bên trong phòng tắm lại truyền đến tiếng nước chảy, liền đoán được vị trí của Eira ở đâu rồi.
Tranh thủ đối phương sẽ không bất ngờ xông ra và chứng kiến vài cảnh đẹp ý vui, Hoàng Hiếu Phong nhanh nhẹn thay xong quần áo ở nhà rồi ngồi trước bàn làm việc để xử lý nốt vài công việc dở dang của hôm nay.
Đúng lúc này, điện thoại của Hoàng Hiếu Phong đột nhiên đổ chuông, trên màn hình hiển thị một dãy số với ký tự đã được mã hóa.
Hoàng Hiếu Phong thấy dãy số này thì hơi nhíu mày, tầm mắt hơi liếc qua vị trí phòng tắm rồi lại hạ xuống, đến khi tiếng chuông vang đến lần thứ ba thì quyết định bắt máy.
“Có chuyện gì?”
“Boss, hai người mà chúng ta vừa bắt tối nay ấy, chúng chết rồi.”
“Cái gì!!” - Sắc mặt của Hoàng Hiếu Phong trở nên cực kỳ nghiêm trọng - “Chuyện gì xảy ra?”
“Bọn em vẫn sử dụng biện pháp như cũ, nhưng ngay khi chúng chuẩn bị khai ra, đột nhiên hộc máu mà chết.”
“Nguyên nhân?”
“Không phải trúng độc, cũng không phải tự cắn lưỡi tự sát.
Bọn chúng cứ như thế mà chết một cách đột ngột, biểu hiện còn cực kỳ đau đớn, em đang cho chuyên gia điều tra sâu thêm.”
“Làm đi.
Ngày mai tôi sẽ qua xem xét sau.”
“Vâng, thưa Boss.”
Cả kể điện thoại đã tắt rồi sắc mặt của Hoàng Hiếu Phong vẫn không khá hơn là bao.
Nếu là bình thường, khi nghe tin này, anh sẽ lập tức đến tận nơi xem xét.
Nhưng nguy hiểm vừa qua đi, Hoàng Hiếu Phong không nắm chắc đối thủ sẽ không đưa ra thủ đoạn nào nữa nhằm gây hại đến gia đình mình.
Chuyện xảy ra hôm nay đã khiến Hoàng Hiếu Phong nhận thức thêm được một điều, thế lực mà anh cố gắng tạo dựng bấy lâu nay vẫn chưa đủ mạnh.
Ít nhất là nó chưa đủ mạnh để bảo vệ thành quả dự án mà Hoàng Gia đang theo.
Cùng với sự xuất hiện của Eira, Hoàng Hiếu Phong bắt đầu hoài nghi thế giới này có thật sự vô thần như anh vẫn nghĩ? Và đối thủ của anh, liệu có phải là một sự tồn tại không tưởng nào đó?
Rất nhiều câu hỏi liên tiếp nhảy ra khiến tâm trạng của Hoàng Hiếu Phong vô cùng phiền muộn.
Vậy nên khi trước mặt xuất hiện một đôi chân, anh mới giật mình phát hiện Eira đã đứng đó từ lúc nào.
“Cô tắm xong rồi sao?”
Hoàng Hiếu Phong nhìn bộ đồ ngủ được mặc vừa vặn trên người Eira, sự phiền muộn trước đó không hiểu sao lại vơi đi không ít.
Phải rồi, không phải hiện tại bên cạnh anh có cô sao? Từ những chuyện mà Eira đã làm, Hoàng Hiếu Phong biết cô gái này là một người tốt.
“Tôi không có thói quen tắm lâu.”
Eira rũ mái tóc vừa được gội ra khỏi khăn quấn đầu, sau đó dùng ngón trỏ tay phải lướt qua từng sợi tóc.
Hoàng Hiếu Phong bằng mắt thường thấy được nước trên tóc Eira bắt đầu bốc hơi, và chỉ mất vài giây đã khiến nó khô cong như chưa từng được gội.
Cũng may thần kinh của Hoàng Hiếu Phong khá cứng, không ít lần chứng kiến những điều kỳ lạ diễn ra xung quanh Eira, nên xem như khá bình tĩnh khi đối diện với chuyện này.
Eira nhìn ra được điều này, nên chẳng thèm giấu diếm khả năng trước mặt đối phương luôn.
Người đã tắm xong, đồ ngủ cũng đã thay.
Tiếp đến Hoàng Hiếu Phong và Eira sẽ phải bàn tính xem đêm nay họ sẽ trải qua thế nào.
"Cô cứ lên giường ngủ trước đi, tôi còn phải xử lý nốt công việc đã."
Tuy Hoàng Hiếu Phong nói vậy, nhưng Eira khẳng định người đàn ông sẽ định thâu đêm ở bàn làm việc này.
Cô biết hôm nay anh vừa trải qua một ngày mệt mỏi, nếu hiện tại không nghỉ ngơi, thì cơ thể có khỏe đến mấy cũng gục thôi.
Dẫu sao đối phương vẫn là con người, chờ một ngày anh đột biến thành một thực thể nào khác hãy nói tiếp.
Bản thân Eira thấy chiếc giường trong phòng khá lớn, gấp đôi chiếc giường trong phòng ngủ của cô, ba người trưởng thành nằm trên đó còn thừa sức.
Nếu Hoàng Hiếu Phong cảm thấy không tiện, Eira dựng một cái kết giới ngăn đôi chiếc giường ra là được.
"Anh nhìn đồng hồ đi, đã mười hai giờ hai mươi rồi, còn công việc cái gì nữa.
Mau lên giường, trước khi tôi dùng biện pháp mạnh!"
Eira miệng vừa nói, tay đã trực tiếp lôi người khỏi bàn làm việc và kéo đến giường rồi ấn người nằm xuống.
Hoàng Hiếu Phong không cách nào phản kháng, đành tùy ý theo hành động của Eira.
Được rồi, người ta là phái nữ còn không lo, Hoàng Hiếu Phong anh còn lo cái gì.
Sự tình diễn ra tiếp theo, khiến anh càng khẳng định chuyện mình đắn đo là quá mức thừa thãi.
Eira thấy Hoàng Hiếu Phong dùng tay gõ gõ vào không khí, biểu cảm giống như phát hiện thêm một điều mới mẻ, không hiểu sao cảm thấy có chút buồn cười.
Trong đầu hiện lên hình ảnh tên nhóc thích tươi cười trong những tấm hình mà bà Hoàng từng cho mình xem trước đó, Eira cảm thấy, người đàn ông này không phải đã mất đi niềm vui, chỉ là đối phương chưa tìm được người để mở cánh cửa lòng đã khép lại trong quá khứ mà thôi.
"Hoàng Hiếu Phong, chúc ngủ ngon!"
"Ngủ ngon."
Sáng hôm sau, Hoàng Hiếu Phong theo thói quen từ sáu giờ đã ngủ dậy, cảm thấy trong lòng không biết từ khi nào đã có một cái cục tròn mềm ôm lấy mình như bạch tuộc.
Anh vừa cúi xuống thì đập vào mắt là gương mặt say ngủ ngọt ngào của Eira, thậm chí thi thoảng đối phương còn cọ cọ một bên má trắng nõn vào ngực mình rồi an ổn ngủ tiếp.
Hình ảnh này trong mắt Hoàng Hiếu Phong rất mới lạ, làm anh quên đi nguyên nhân tại sao trước đó trên giường bọn họ còn có một kết giới ngăn cách mà giờ đã biến mất rồi?.