- Trang chủ
- Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ
- Chương 218: Bóng Ma Tâm Lý
Tác giả: Mị Vũ Tử Đồng
Nhìn An Bình rời đi, An Lâm nhịn không được nói, “Nguyệt Nhi, cho dù là con không thích Hoa gia lão thái gia, con cũng không cần cho dì con sắc mặt chứ!”
“Mẹ, mỗi lần vừa nghe đến Hoa gia lão thái gia, con sẽ nhớ tới lúc Tần gia chúng ta gặp nạn, Hoa gia bọn họ cũng không chịu duỗi một cánh tay, bình thường ở chỗ chúng ta chiếm được không ít tiện nghi?” Tần Hiểu Nguyệt thực tức giận, công ty Hoa gia phần lớn vẫn là dựa vào Tần gia nâng đỡ mà lên.
“Thôi, chuyện quá khứ, để ý nhiều như vậy làm gì?” An Lâm thở dài, lúc vừa rồi bà mở cửa nhìn thấy Hoa Nhã, chỉ hy vọng người phụ nữ kia đừng lại làm ra chuyện yêu thiêu thân gì đó, bằng không Nguyệt Nhi sẽ càng tức giận đi!
Tần Hiểu Nguyệt bố trí tốt trận pháp, còn đặc biệt gọi người nhà vào, nói một chút chuyện trận pháp cho bọn họ, dù sao dưới tình huống bình thường, bọn họ chỉ cần vào, sẽ không có cái gì ảnh hưởng.
Nếu người không vào mà là xông tới, như vậy sẽ có báo động trước hoặc là sẽ bị mê trận vây khốn.
Có trận pháp bảo hộ, Tần Hiểu Mạt cảm thấy bản thân mình có thể an tâm, “Chị, chị thật là quá lợi hại, về sau em ở nhà có thể gối đầu ngủ ngon.
”
Tần Hiểu Nguyệt ngoài cười trong không cười nhìn cô, “Hôm nay căn cứ đưa ra một cái thông báo.
”
“Thông báo gì?” Tần Hiểu Mạt chớp đôi mắt, sẽ không có quan hệ với việc hai ngày trước mình đăng ký cấp bậc dị năng chứ?
“Hiện tại các em chính là lấy chỗ tốt nhất, căn cứ yêu cầu các em, chiều nay có một hội nghị, hội nghị yêu cầu dị năng cấp ba trở lên đều phải đến tham gia.
” Tần Hiểu Nguyệt nhìn một đám trẻ trước mặt, tuy hình dáng bọn chúng đã thay đổi lớn so với trước kia, nhưng người thông minh như Thượng Quan Vân, không thể nói là khi nào thì có thể nhận ra bọn chúng.
“Sẽ không xui xẻo như vậy chứ? Thượng Quan Vân có phải cũng đi hay không?” Tần Hiểu Mạt nhịn không được hỏi.
“Không sai, anh ta đích thực sẽ đi, em còn đang sợ anh ta sao?” Tần Hiểu Nguyệt vẫn luôn cảm thấy Thượng Quan Vân đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng bọn nhỏ, bằng không sao bọn chúng đều có chút sợ hãi Thượng Quan Vân.
“Con không sợ!” Tần Ngọc Phong lên tiếng nói một câu, thật ra lúc đó cậu chỉ có ba bốn tuổi, hiện tại cậu đã mười tuổi, hơn nữa cậu lớn lên cũng hoàn toàn không giống nhau trước kia, cũng không biết có phải bởi vì một phương môi trường và một phương người dưỡng dục hay không, dù sao bọn nhỏ lớn lên hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút giống người Tần gia.
“Tiểu Phong thật dũng cảm!” Tần Hiểu Nguyệt ca ngợi.
“Cô, con cũng không sợ.
” Tần Ngọc Hoa cũng nói một câu.
Thực mau những đứa trẻ khác cũng tỏ vẻ bản thân mình cũng không sợ, chỉ có Tần Hiểu Mạt ở đằng kia cũng không lên tiếng.
“Mạt Mạt, nếu em lo lắng, ngày mai không cần đi.
” Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía Tần Hiểu Mạt, lại nói tiếp tướng mạo Mạt Mạt cũng không có thay đổi nhiều, Thượng Quan Vân tuy rằng không nói, nhưng Tần Hiểu Nguyệt biết, Thượng Quan Vân chắc chắn là đã nhận ra Tần Hiểu Mạt, chẳng qua hiện tại mọi người cùng một địch nhân, cho nên anh ta cũng không có nói cái gì.
Dùng cách nói trước kia của bọn họ mà nói, chuyện trước kia đều đã qua đi, anh ta đã không thèm để ý.
Nhưng nếu Tần Hiểu Mạt vẫn luôn sống trong sợ hãi, vậy chuyện này cũng không liên đến người ta.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn về phía Tần Hiểu Mạt, cũng không biết cô ấy có thể vượt qua nỗi sợ trong lòng hay không.
Tần Hiểu Mạt cười có chút thê lương, “Chị, em là người nhát gan, đúng hay không?”
Tần Hiểu Nguyệt lắc đầu, “Mạt Mạt, chúng ta có rất nhiều thời gian, có thể từ từ tới, nếu em tạm thời không muốn đối mặt, chị đề nghị em đi tu luyện đi, khi nào tu vi em cao, có lẽ em có thể dũng cảm đối mặt.
”
Tần Hiểu Mạt nhấp miệng, cô cũng không biết vì sao, đối với Thượng Quan Vân chính là đáy lòng sợ hãi, vì cái gì sẽ có cái loại này sợ hãi, liền nàng chính mình cũng không rõ ràng lắm, dù sao nàng vẫn luôn thuyết phục không được chính mình, chỉ cần nhìn thấy Thượng Quan Vân, tiềm thức cô liền muốn tránh thoát, muốn trốn đi.
Tần Hiểu Mạt dưới cái nhìn chăm chú của mọi người đi tới không gian tu luyện, cô không vượt qua được nỗi sợ trong lòng, người khác căn bản không giúp được cô, chuyện này chỉ có thể dựa chính bản thân cô.