Tác giả: Chi Chi Miêu Miêu
Thời Độ gọi một chiếc xe taxi, nói cho tài xế nơi bọn họ muốn đi.
Ngu Chiếu Hàn nói: “Thời Độ, hôm nay chúng ta đi tìm Alligator là có kịch bản, em cần phải phối hợp với anh.”
Thời Độ lười không thèm giãy giụa, trực tiếp cúi đầu trước vận mệnh, “Phối hợp phối hợp, anh muốn em phối hợp như thế nào?”
“Anh cảm thấy, lần này tìm Alligator có thể thuyết phục anh ta đi ăn máng khác là tốt nhất. Nhưng dù cho không thể, chúng ta cũng không thể đi một chuyến vô ích được.” Ngu Chiếu Hàn cẩn thận nói lại kịch bản của mình cho Thời Độ, “Thời Độ còn vấn đề nào không?”
Thời Độ nhấc tay lên tiếng: “Có, trong kịch bản của anh không có lời kịch của em.”
“A,” Ngu Chiếu Hàn gõ gõ đầu mình, “Xin lỗi, anh đã quên. Nhưng mà như vậy cũng tốt, em có thể tự do phát huy lười kịch. Chỉ cần nhớ kỹ một chút, chính là phải phụ trợ anh cho trưởng thành, cẩn trọng.”
Thời Độ làm ra bộ dáng bỗng nhiên hiểu ra: “Đã hiểu.”
ZC ở trong một khách sạn bình dân. Khách sạn nằm ngay mặt đường, đủ loại du khách muôn màu muôn vẻ tới tới lui lui, tuyệt đối không được tính là nói yên tĩnh. Nếu như đi du lịch thì ở những nơi như này rất tiện, nhưng mà bọn họ là tới thi đấu.
Xuống xe, Thời Độ nói đã đói bụng nên đến cưa rhangf ven đường mua hai cái bánh cá. Ngu Chiếu Hàn sợ bị mấy người anh em ZC nhìn thấy nên nhanh chóng ăn xong dưới sự yểm hộ của Thời Độ, sau đó mới lên wechat nhắn tin cho Alligator.
Không bao lâu, Alligator liền vội vàng đi xuống lầu. Anh nhìn qua có chút mỏi mệt, râu ria xồm xoàm, trên tay còn cầm một cía hộp cơm đã ăn được một nửa, trên quần áo còn dính một ít dầu mỡ. Nhìn thấy Ngu Chiếu Hàn cùng Thời Độ, anh nhanh chóng lộ ra nụ cười, “Shine, Timeless.”
Nụ cười này không giống như là miễng cưỡng tươi cười, tâm tình của Alligator dường như không hề bị chuyện bên ngoài ảnh hưởng.
Alligator nhìn thấy băng dán trên mũi Thời Độ, tò mò hỏi: “Mũi Timeless bị làm sao vậy?”
Ở trước mặt người ngoài, Thời Độ cũng không mạnh miệng, “Em tay chân vụng về, không giống như đội trưởng, trưởng thành lại cẩn trọng, chưa bao giờ đụng phải mũi.”
Ngu Chiếu Hàn: “……”
Lần sau anh vẫn nên viết lời kịch cho Thời Độ đi, Thời Độ tự mình nghĩ lời kịch quá giả tạo, hơn nữa kỹ thuật diễn cũng vô cùng đáng xấu hổ, hoàn toàn không được linh động, tự nhiên như anh. Thời Độ phụ trợ anh như vậy còn không bằng trực tiếp viết mấy chữ “Trưởng thành, cẩn trọng” lên trán luôn.
Cho nên mới nói không phải ai cũng có thể giả ngầu được. Anh dốc lòng nghiên cứu hai, ba năm mới có được thành quả như ngày hôm nay, trừ bỏ bị Thời Độ xuyên qua, từ trước đến nay vẫn là vô địch thiên hạ. Thời Độ chỉ là một tay mơ, lật xe là chuyện quá bình thường.
May mắn Alligator không bị kỹ thuật diễn của Thời Độ dọa sợ, ha ha cười: “Cậu mà còn chân tay vụng về? Câu đã quên trong trận đấu huấn luyện lần trước một đánh bốn thế nào sao.”
Thời Độ nhìn hộp cơ trên tay Alligator, là loại cơm hộp rẻ tiền nhất, trừ bỏ cơm thì chính là mấy món chay ít ỏi, “Nếu không thì tìm chỗ nào đó ăn xong cơm đã?”
Alligator sửng sốt, lúc này mới chú ý tới chuyện trên tay mình vẫn còn cầm cơm hộp. anh có chút quẫn bách mà cười cười: “Tôi vừa mới ăn cơm… Đến phòng tôi được không?”
Alligator mang theo bọn họ lên tầng. Anh đi quá vội nên còn chưa kịp đóng cửa phòng. Ngu Chiếu Hàn nhìn thấy trong phòng loạn thành một bãi chiến trường, trên bàn, trên ghế, trên giường hay trên sàn cũng đều là giấy nháp vẽ đủ loại bản đồ trong trò chơi, gần như không tìm thấy chỗ nào cỏ thể ngồi xuống được.
Alligator nhìn quanh một vòng, co quắp nói: “Hai người đợi một chút.” Anh thu dọn lại toàn bộ giấy nháp trên giường rồi ném xuống bãi lộn xộn trên bàn, “Shine, ngồi đi.”
Ngu Chiếu Hàn ngồi xuống giường hỏi: “Những người khác đâu?”
Alligator nói: “Bọn họ đều ở cách vách huấn luyện.”
Thời Độ nói: “Đội trưởng, em có thể tìm bọn họ chơi không?”
Ngu Chiếu Hàn gật đầu: “Đi đi.”
Thời Độ đi rồi, Alligator đưa cho Ngu Chiếu Hàn một cốc nước, cười nói: “Trước mặt đội trưởng Timeless đúng là một đứa em trai ngoan ngoãn.”
Ngu Chiếu Hàn lời ít mà ý nhiều: “Trận đấu của mấy người với Cobra, tôi xem qua.”
Tươi cười trên mặt Alligator biến thành cười khổ: “Xin lỗi vì đã khiến cho những chiến đội anh em khác mất mặt. Tôi vốn dĩ cho rằng ít nhất có thể thắng được một ván…”
“Bị 3-0 đúng là mất mặt.” Ngu Chiếu Hàn lạnh lùng nói, “Nhưng Cobra thắng càng mất mặt hơn. Fans lên án Cobra, anh có thấy không.”
Alligator lắc lắc đầu: “Tôi vẫn chưa xem. Tuần sau chúng tôi đánh với TCO, tôi còn rất nhiều chuyện vẫn chưa chuẩn bị. Chuyện trên sân đấu tôi đã khiếu nại rồi, trước mắt còn đang đợi kết quả.”
Alligator không có hứng thú với những tranh cãi trên mạng, anh chỉ tập trung vào trận thi đấu tiếp theo. ZC chắc chắn sẽ không được tiến vào vòng loại trực tiếp rồi, trong mùa giải này, bọn họ cũng không còn nhiều cơ hội lên sân thi đấu nữa. Nếu như kết thúc giải thường quy này mà bọn họ còn không lấy được một ván thắng nào thì sẽ trở thành đội ngũ tệ nhất trong lịch sử, thua liên tiếp 15 trận liền.
Ngu Chiếu Hàn nói: “Chiến thuật của anh không có vấn đề gì, nhưng mà đội viên của anh không thể hoàn toàn thực hiện được chiến thuật của anh.” lời mời chuyển đội chính thức hẳn là nên được tầng quản lý đưa ra nên Ngu Chiếu Hàn chỉ có thể thử, “Anh có nghĩ đến chuyện đổi nơi khác, đến một nơi có thể khiến cho anh càng thoải mái phát huy khả năng hơn không.”
Alligator không phải ngu ngốc, Ngu Chiếu Hàn thử rõ ràng như vậy, anh bỗng dưng ngẩn ra: “Cậu là đang, đang……?”
Ngu Chiếu Hàn tỉ mỉ điều chỉnh khóe miệng giơ lên đến một độ cung nhất định, không sâu không cạn, gãi đúng chỗ ngữa, khiến cho người khác có cảm giác như đang được cổ vũ.” Đúng vậy.”
Alligator lập tức cảm thấy cảm xúc ngổn ngang. Anh là huấn luyện viên được thay đổi giữa chừng, mặc dù trước khi làm huấn luyện viên chính của ZC thì anh cũng không có bất kỳ kinh nghiệm gì liên quan đến lĩnh vực thể thao điện tử này, anh chỉ là một người chơi bình thường thích xem thi đấu mà thôi. Nếu như không phải là do mùa giải này ZC cắt giảm ngân sách, tuyển thủ cùng huấn luyện viên chỉ có thể lấy lương tạm thi đấu, có lẽ anh cũng không có cơ hội bước chân vào lĩnh vực này.
Lúc trang chủ của ZC tuyên bố anh là huấn luyện viên mới của mùa giải này, 90% đầu đầy dấu chấm hỏi —— Đây là ai?
ID của anh cũng nhanh chóng bị fans biết đến, không phải là do chiến thuật của anh, mà là bởi thành tích chiến bại 10 trận liên tiếp của ZC.
Từ bỏ công việc lương cao để dấn thân vào giới thể thao điện tử này, anh được đến vô số nghi ngờ cùng chửi rủa. Mà hiện tại, Shine, tuyển thủ có giá trị nhất liên minh, tay súng thần mà tât cả các chiến đội nằm mơ cũng muốn có, chính miệng thừa nhận thực lực của anh.
Nếu như đội ngũ của anh có thể có được Shine, có thể có được Timeless, anh có thể không kiêng kị gì mà phát huy. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh hai người kia ở trên sân thi đấu chấp hành chiến thuật mà anh nghĩ ra, anh liền hưng phấn đến nhiệt huyết quay cuồng.
Nhưng RH đã cũng đã đủ mạnh, anh qua đó chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi. Mà đối với ZC, anh chính là than hoa duy nhất giữa ngày đông giá rét.
Cổ Alligator nghẹn lại, thanh âm khó chịu: “Cảm ơn đội trưởng Ngu đã đến đây, nhưng với tôi mà nói, ZC đã đủ tốt rồi.”
Cằm Ngu Chiếu Hàn thoáng giơ lên: “Anh xác định?”
“Bốn đứa nhóc ZC này, đều là những người mới không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Tôi cùng bọn họ cùng nhau mò mẫm đến bây giờ, tôi có thể cảm giác được bọn tôi đều đang trưởng thành.” Trong khung cảnh lộn xộn chật hẹp này, đôi mắt của Alligator sáng ngời đến khác thường, “Tôi muốn dẫn bọn họ thắng, Shine, tôi sẽ dẫn bọn họ thắng.”
Trên mặt Ngu Chiếu Hàn không có bầy kỳ biểu tình dư thừa nào, “Thứ tôi nói thẳng, thiên phú của tuyển thủ ZC không cao.”
Alligator không dám gật bừa. “Chỉ cần bọn họ là đội viên của tôi, tôi nguyện ý tin vào thiên phú của bọn họ.” Alligator ngượng ngùng mà nói, “Ở trong mắt tôi, thiên phú của mỗi người bọn họ đều không thua gì cậu cùng Timeless.”
Alligator từ chối cũng đã nằm trong dự đoán của Ngu Chiếu Hàn, lại nói thêm sẽ không phù hợp với thiết lập tính cách của anh.
“Nếu như muốn huấn luyện với R. H thì có thể liên hệ với giám đốc của bọn tôi.” Ngu Chiếu Hàn đứng lên, vươn tay với Alligator, “Như vậy, chờ mong có thể hợp tác với anh ở trong đội tuyển quốc gia, huấn luyện viên.”
Alligator ngây ngốc, rồi sau đó gắt gao nắm lấy tay Ngu Chiếu Hàn: “Gặp lại ở đội quốc gia, đội trưởng Ngu.”
Alligator tiễn Ngu Chiếu Hàn ra khỏi phòng, nhìn thấy Thời Độ cùng đội trưởng nhà mình đang đứng chờ ở cửa. Anhhỏi Thời Độ: “Timeless chơi vui vẻ sao?”
Thời Độ cười nói: “Chỉ đánh một ván, cũng được.”
Đôi mắt đội trưởng ZC hồng hồng: “Huấn luyện viên……”
“Bọn em đang nói một chút về chuyện đổi ông chủ lần trước của R. H.” Thời Độ nói, “Không phải mỗi một đội ngũ bị ông chủ bỏ mặc đều có thể được như R. H, điểm này chắc là mấy người cũng rỏ ràng.”
Alligator gật gật đầu: “Tôi hiểu.”
Bị bỏ mặc một năm mà vẫn có thể tiến vào top8, hơn nữa có tuyển thủ minh tinh như Shine. R. H có thể được ông chủ tốt như bây giờ, là bởi vì R. H đáng được như vậy.
Ra khỏi khách sạn, Ngu Chiếu Hàn hỏi, “Bọn họ nghe thấy cuộc nói chuyện của anh với Alligator hả?”
Thời Độ nói: “Khách sạn nhỏ nên hiệu quả cách âm cũng không tốt, em còn nghe được, chắc là bọn họ cũng sẽ nghe thấy thôi.”
Hai người về căn cứ tạm thời. Ngu Chiếu Hàn mở weibo lên, thấy được Cobra đã đáp lại chuyện chỉ giết người không chiếm điểm kia.
【 Câu lạc bổ thể thao điện tử Busan-Cobra: Tin tưởng hầu hết người chơi đều biết, trong trò chơi chiếm điểm, canh cửa cũng là một loại chiến thuật. Trong lúc Cobra đối chiến với ZC, tuyển thủ đã lựa chọn dùng loại chiến thuật này —— giữ chân kẻ thù ở điểm sống lại, cố gắng kéo dài thời gian để bên ta có thể chiếm lĩnh được điểm mục tiêu. Nhưng bởi vì tâm lý của tuyển thủ đã chịu ảnh hưởng bởi chiến thuật của ZC khiến quá trình giao lưu có sai lầm, bọn họ đều cho rằng đồng đội mình đã đi chiếm lĩnh điểm mục tiêu, cho nên mới xuất hiện tình huống “Chỉ giết người không chiếm điểm” này.
Trong cả chuyện này, lỗi sai duy nhất của Cobra chính là giao lưu sai lầm, đã tiến hành phê bình cùng giáo dục lại huấn luyện viên cùng tuyển thủ. Hy vọng mọi người có thể xem trận đấu một cách lý trí. Đối với những người bịa đặt linh tinh, câu lạc bộ thể thao điện tử Cobra sẽ truy cứu trách nhiệm với người đó. 】
Ngu Chiếu Hàn ghét bỏ mà “A” một tiếng, đưa điện thoại cho người ở bên cạnh là Thời Độ xem. Thời Độ đọc nhanh như gió, thuận tay click mở khu bình luận.
【 Đây là cái khỉ gì??? 】
【 Cứu mạng, có người coi bọn tui là đứa ngốc kìa 】
【 Tới đê, cáo tui đê, tui sợ chắc 】
【 Tổng kết một chút, trận thi đấu này không chỉ có trọng tài mắt mù, tuyển thủ của Cobra cũng bị điếc】
【 Cha mẹ của những người này nhất định cũng thực hề hước, sinh ra một trò cười như vậy 】
Ngu Chiếu Hàn tự thấy không bằng: “Dân mạng thật là biết mắng, bọn họ không có thêm ‘ con mẹ nó ’ mà còn có thể hung như vậy.”
“Có ích lợi gì.” Thời Độ mỉm cười nói, “Dù mắng nữa thì Cobra cũng sẽ không xin lỗi, bị ghê tởm chỉ có chúng ta mà thôi.”
“Nhưng mà mắng chửi sẽ sảng khoái hơn.” Ngu Chiếu Hàn lướt đến trạng thái của Giang Địch, nhìn thấy cậu ta like cho một bài giải thích lại trận thi đấu ngày hôm qua. Bài giải thích kia là một bài tiểu luận không ngắn, lưu loát mấy trăm chữ, còn trích dẫn thơ cùng điểm cố, thông qua phương thức lấy nhỏ nói lớn, chỉ ra nếu như tuyển thủ Cobra cùng trọng tài không bị xử phạt sẽ khiến cho tinh thần thể thao điện tử vĩnh viễn bị phủ kín tro bụi.
Trừ phi lão Đàm cưỡng chế yêu cầu bọn họ buôn bán, Giang Địch gần như sẽ không lên weibo chứ đừng nói là like bài người khác.
Đây là lần đầu tiên.
Điều Giang Địch để ý nhất chính là tính công bằng trong cạnh tranh. Nếu ngay cả thể thao điện tử cũng không thể đáp ứng được sự công bằng mà cậu ta theo đuổi, liệu cậu ta có cảm thấy thất vọng hay không?
Ngu Chiếu Hàn đưa cho Thời Độ xem bài tiểu luận kia, “Thời Độ xem này.”
Thời Độ nhắm mắt, “Quá dài không xem.”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Vậy thì anh tóm tắt lại cho em nhé, anh rất am hiểu cái này, lúc đi học đều đạt được điểm cao đó.”
“Em ngược lại với anh, ngữ văn của em thường xuyên không đạt chuẩn.”
Ngu Chiếu Hàn cứ vậy mà bị dời sự chú ý: “Cái gì? Em ngốc như vậy sao? Vậy anh muốn trừ hai điểm.”
Thời Độ im lặng hai giây, chột dạ nói: “Chúng ta đều đánh chuyên nghiệp, anh còn yêu cầu thành tích học tập sao? Không cần chứ, vợ ơi.”