- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 771: Dạ Tình quyết ý
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Trên cửa thành, Huyền Binh đại đế đứng cao thẳng, ánh mắt cực kỳ kiên quyết nhìn mọi người, nói ra một loạt lời cổ vũ.
Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử cùng mở miệng nói:
- Tuyệt không hổ thẹn, nguyện chúng ta bảo đảm với dân chúng đế quốc ngẩng đầu đi, ngẩng đầu trở về.
Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử nói xong mọi người trong đoàn cùng rống theo. Dù đến từ hành tỉnh nào thì Huyền Binh đế quốc là xếp hạng nhất trong lòng bọn họ, ma pháp đế quốc và Huyền Binh đế quốc chiến trường nhiều năm, thù hận đã tích lũy.
Huyền Binh đại đế nâng chén uống cạn, nói:
- Tốt lắm, xuất phát!
Tiếng trống, tiếng tù và vang lên. Sứ đoàn xuất phát.
- Dạ Tình tỷ . . .
Tiểu Mỹ khác với mọi người, nàng không có thù hận gì với ma pháp đế quốc. Vì Ngọc nữ tộc nên Tiểu Mỹ có thù khá sâu với Quang Minh thần điện, nhưng bản thân nàng không hay ghi hận. Tiểu Mỹ không quá chú trọng chuyến đi này, nàng chú ý là Dạ Tình tỷ không cùng mọi người xuất phát.
Tiểu Mỹ cũng được chọn vào sứ đoàn đi ma pháp đế quốc, lệ thuộc Thất hoàng tử.
Không chỉ là Tiểu Mỹ, bao gồm Nghiêm Sương, Dạ Tình đều được chọn. Lúc trước Huyền Binh đại đế có nói muốn chọn bao nhiêu người do thất hoàng tử quyết định, không chỉ là mười thần chi binh sĩ mới có cơ hội đi ma pháp đế quốc. Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ hợp tác chiến đấu rất bắt mắt nên cũng được chọn, tuy nguyên nhân là vì Vu Nhai nhưng hắn đã nói sẽ đến ma pháp đế quốc hội hợp. Vì khiến Vu Nhai giữ lời hứa, Thất hoàng tử phải nhét ba nữ nhân gã cảm thấy có gian tình với hắn vào trong đội.
Không chỉ Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ được chọn, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá cũng nằm trong sứ đoàn. Tóm lại Thất hoàng tử chọn ba mươi trong sáu mươi người trận quyết đấu cuối cùng. Ban đầu quyết định ba mươi người nhưng không phải tất cả đều đi, ví dụ như không thấy bóng dáng Vu Nhai, Vu Tiểu Dạ cũng đi đâu mất, Độc Cô Cửu Huyền đã rời đi.
Những người này khiến Thất hoàng tử rất nhức đầu, nhưng có Vu Nhai dẫn đầu cộng với gã muốn thu mua lòng các gia tộc, đành nói: Định tuyển ba mươi người nhưng là tùy ý người, ai không muốn đi thì tự động rời đoàn, tuyệt đối không trói buộc.
Người ra đi đương nhiên những người khác có cơ hội bổ sung.
Bổ sung biểu thị Thất hoàng tử rộng lượng, cũng sẽ không mất mặt vì vài người không đi chung.
May mắn người như Độc Cô Cửu Huyền, Vu Tiểu Dạ chỉ là số ít. Đa số người rất mong chờ đi ma pháp đế quốc, đặc biệt là với thân phận sứ giả chứ không phải giết vào.
Vài người mơ đi ma pháp đế quốc cua vài nữ nhân về, cho ma pháp đế quốc mất mặt.
Cuối ba mươi người được chọn chỉ mấy người bạn việc ra đi, bổ sung vài người vào, xong.
Độc Cô Cửu Diệp, Quan Vân Long, Độc Cô Cửu Tà đều đi theo sứ đoàn làm Thất hoàng tử thở phào nhẹ nhõm. Nếu tất cả cường giả đều đi hết thì Thất hoàng tử chỉ muốn khóc, không cần tranh giành ngai vua nữa, trực tiếp bỏ cuộc cho rồi. Ngươi không thể quản lý những tử tôn hành tỉnh, không chút uy tín thì sau này làm Hoàng đế làm chi?
Thất hoàng tử may mắn kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu trừ một nữ nhân ra mấy người khác đều đi theo, vậy khả năng Vu Nhai xong việc chạy đến ma pháp đế quốc sẽ rất cao.
Nữ nhân kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu không chịu đi theo đoàn chính là Dạ Tình.
Dạ Tình nói với Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương:
- Ta giống như tên khốn Vu Nhai, có lẽ du lịch xong sẽ đi ma pháp đế quốc tìm các ngươi.
Dạ Tình muốn du lịch một mình là vì tìm kiếm U Hoang, tìm Đế Long tộc. Dạ Tình muốn tìm U Hoang hỏi xem tại sao cứ xuất hiện trước mặt nàng? Tại sao luôn cứu nàng lúc nguy hiểm? Dạ Tình muốn hỏi U Hoang có tình cảm gì với nàng.
Nếu trong chuyến đi Dạ Tình tìm được U Hoang thì sẽ hỏi rõ mọi chuyện.
Nếu không tìm thấy, Dạ Tình đặt quyết tâm thực hiện lời hứa với Vu Nhai ở Thiên Kiếm hùng quan, tức là quen hắn. Dạ Tình không thể kéo dài nữa, nếu không tương lai sẽ rất hối hận.
Tìm U Hoang là để không hối hận, không tìm thấy U Hoang là đặt quyết tâm, không để mình hối hận.
- Dạ Tình tỷ, chúng ta không đi cùng Thất hoàng tử, chúng ta đi chung đi.
Lúc chia tay, Tiểu Mỹ nghe Dạ Tình nói xong đòi đi chung với nàng. Tiểu Mỹ không quan tâm Thất hoàng tử gì đó.
Dạ Tình trầm giọng nói:
- Không được, ngươi và Tiểu Mỹ cùng đi ma pháp đế quốc, ta thật sự muốn đi một mình.
Dạ Tình nói thật, nàng muốn yên lặng một mình, từ từ suy nghĩ. Tuy Dạ Tình đã đặt quyết tâm nhưng vẫn thấy hoang mang, một chút mong chờ. Có lẽ nếu Dạ Tình đi một mình thì U Hoang sẽ xuất hiện?
Nghiêm Sương khẽ thở dài:
- Tiểu Mỹ, thôi đi, để Dạ Tình tỷ của ngươi yên lặng một mình.
Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không thể thuyết phục Dạ Tình đổi ý. Nghiêm Sương biết rõ Dạ Tình mờ mịt, trong lòng nàng chửi hai nam nhân thối U Hoang, Vu Nhai thúi đầu. Nghiêm Sương tôn trọng quyết định của Dạ Tình.
- Dạ Tình tỷ nhất định phải tìm chúng ta, cùng đi với kẻ lừa đảo, hắn vẫn chưa rèn tấm thuẫn tốt cho ta.
Ba nữ nhân chia tay nhau. Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ trở thành kỵ sĩ đi theo Thất hoàng tử đến ma pháp đế quốc, Dạ Tình thì ở lại một mình. Nghe Tiểu Mỹ nói, Dạ Tình chỉ biết cười cười. Sao có thể đi cùng Vu Nhai được? Tuy cùng đến bách tộc loạn địa nhưng tìm di tích Đế Long tộc trong sách cổ và chỗ Tinh linh tộc rất xa xôi.
Tuy nghĩ vậy nhưng trong đầu Dạ Tình nhớ đến nụ cười xấu xa của Vu Nhai, nàng rủa thầm:
- Tên khốn chết tiệt.
Dạ Tình cười khổ, nàng không hiểu nổi suy nghĩ của mình. Chẳng lẽ nàng thích Vu Nhai nhiều hơn một chút?
Vấn đề này Dạ Tình sẽ giải quyết trong chuyến du lịch.
Vẫy tay chào nhau, đám người Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá cùng Thất hoàng tử xuất phát, trong tiếng hò reo của dân chúng đế đô bước lên đường đi ma pháp đế quốc. Thật ra ba mươi thiên tài các hành tỉnh chỉ là một phần nhỏ trong sứ đoàn, Thất hoàng tử không chỉ chọn ba mươi người này mà còn các thanh niên đế đô khác.
Trong đó đám công tử bột Trầm Lâm Trúc cũng đi theo, không biết Liễu Mị Nhi bị gì mà theo góp vui. Nếu Vu Nhai đi chung sẽ gặp khá nhiều người quen.
Đương nhiên còn có một số hộ vệ bình thường.
Những người này thuộc về Thất hoàng tử. Số người bên Nhị hoàng tử ngang ngửa với Thất hoàng tử, cũng có ỵ sĩ, hộ vệ đi theo. Bên cạnh Nhị hoàng tử ít có người quen Vu Nhai, chỉ một mình Hoàng Phủ Cung đi chung.
Tóm lại sứ đoàn rầm rộ sáu, bảy trăm người, trong đó ẩn giấu cao thủ nghịch thiên. Chờ đến biên cương sẽ có binh sĩ, quân quan mạnh hơn tham gia.
Dân chúng bình thường không hiểu những điều này, bọn họ chỉ chú ý chuyến đi có thể khiến quốc uy Huyền Binh đế quốc truyền đến ma pháp đế quốc không. Mọi người không lo an toàn cho những người này, vì bên trong có hai vị hoàng tử, ma pháp đế quốc dám làm bậy sẽ là trận đại chiến kinh thiên, là trận chiến tranh lớn nhất ngàn năm qua.