- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 1022: Lao nhanh đi, nước lũ màu xanh
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Chia sẽ xong không ai nói nhiều, một đám người chuẩn bị chịu chết. Một đám người thì tự trách, rối rắm, cảm xúc phức tạp, kiên quyết nhìn chiến hữu cũ xông vào hố lửa. Mấy chục người so sánh với hơn một trăm người nhưng khí thế thì cách biệt như trời và đất.
Mấy chục người mà khí thế mạnh hơn một trăm người nhiều.
Đã có người nghĩ nếu mấy chục người này sống sót thì thành tựu tương lai vượt xa hơn một trăm người này.
Dù sao thì tâm tình Vu Nhai khá nặng nề, tuy hắn không quan tâm, hắn thông cảm nhưng rất lo lắng bên Dao Quang thành. Người Xích Sắc quân đoàn đều rút hết hai phần ba, tình hình Dao Quang thành căng thẳng cỡ nào?
Mấy chục thành viên Xích Sắc quân đoàn 'hiên ngang xông pha' chuẩn bị theo Vu Nhai, đoàn trưởng trong truyền thuyết xuất phát đi Dao Quang thành.
Võ Qua bỗng nhíu mày hỏi:
- Ủa? Cảm giác gì đây? Hơi thở ma thú cường đại đang chạy hướng này, rất nhanh.
Võ Qua nhìn hướng Á Xuyên yếu tắc.
Vu Nhai không để ý đến Võ Qua, hét lên:
- Mặc hết trang bị vào, chúng ta lập tức đổi tọa kỵ.
Bây giờ Vu Nhai là đoàn trưởng, tuy những thành viên Xích Sắc quân đoàn mạo hiểm rất lớn giúp hắn nhưng phải thể hiện sự uy nghiêm ra. Lời cảm ơn trước đó đã nói rồi, không cần lặp lại làm mình yếu thế.
Hiện nay điều cần làm là làm sao chiến đấu, làm sao tăng mạnh tự tin cho thành viên Xích Sắc quân đoàn, khiến bọn họ sống sót.
Những thành viên Xích Sắc quân đoàn ở lại được Vu Nhai tặng cho trang bị mới, khá chỉnh tề. Đây là những khôi giáp phù văn Vu Nhai lấy từ di tích ma pháp viễn cổ, hay còn gọi là di tích biệt viện của Cổ Duệ chi dân. Lúc đó Vu Nhai không còn trống không gian giới chỉ nên ném trong long quật, sau này bởi vì Tạp Đức thiếu gia xuất hiện nên hắn lại lấy về.
Trên đường trở về từ Ma Pháp đế quốc, ban ngày Vu Nhai nghiên cứu phù văn không ngừng chế tạo, sửa chữa những phù văn trên huyền binh, mũ giáp. Lúc này Vu Nhai nắm rõ những trang bị trong lòng bàn tay.
Dù vậy nhưng Vu Nhai vẫn cảm thán sáo trang Đế Long tộc quá ít.
Trong đám thành viên Xích Sắc quân đoàn có vài người thực lực không đủ cao để phát huy tác dụng của sáo trang Đế Long tộc.
- Đổi tọa kỵ?
Thành viên Xích Sắc quân đoàn không biết Vu đoàn trưởng có ý gì, nhưng người ở lại đa số là thành viên cũ có khắc chữ xuyên. Bọn họ rất tin vào thực lực của Vu Nhai, cực kỳ phục hắn.
Vu Nhai nói ngay:
- Đến rồi, theo ta cưỡi lên đi, chọn con nào cứ cưỡi nó. Yên tâm, ta là tổ tiên của chúng, tuyệt đối không dám chống đối. Nhưng mới đầu hy vọng các ngươi bắt giữ được mục tiêu, đừng bị chúng nó chở xóc nảy váng đầu.
Thanh kỳ tuấn mã thú chạy hướng thành viên Xích Sắc quân đoàn cũng đã đến đến nơi.
Vu Nhai gào to:
- Lên!
Cùng với tiếng rống của Vu Nhai, hắn lao nhanh hướng nước lũ màu xanh. Mọi người hoang mang chạy theo, chậm rãi thấy rõ hình dạng nước lũ màu xanh trước mắt, từng con tọa kỵ như thần. Thành viên Xích Sắc quân đoàn hiểu ngay ý Vu Nhai đã nói, nhưng tốc độ của thanh kỳ tuấn mã thú quá nhanh, kêu bọn họ chọn lựa thì rất khó khăn.
Dứt khoát xông lên, hoang mang chọn đại một con, xông lên cưỡi ngay.
Vu Nhai phát ra tiếng gầm khủng khiếp:
- Grao!
Lần này không có cảm giác rồng mà rất giống với những kỵ thú trước mắt. Đám thanh kỳ tuấn mã thú muốn chống cự đều ủ rũ. Tổ tiên khiến chúng nó cho người cưỡi, có thể cãi lại sao?
- Grao!
Thành viên Xích Sắc quân đoàn không bị tiếng rống làm váng đầu lập tức leo lên thanh kỳ tuấn mã thú. Bây giờ bọn họ đi chịu chết, không ai suy nghĩ nhiều, rất là dứt khoát. Người do dự đều nằm trong hơn một trăm người đứng gần đó.
Thanh kỳ tuấn mã thú cuồng rống, cảm nhận chiến khí, nhiệt huyết từ thành viên Xích Sắc quân đoàn, cảm nhận tổ tiên quyết tâm chiến đấu. Dòng máu thuộc về tổ tiên trong người chúng nó cũng sôi trào lên, đó là dòng máu của bá chủ bầu trời. Dòng máu lắng đọng trong người thanh kỳ tuấn mã thú bị đốt cháy lên, ngay khi đó tốc độ của chúng nhanh hơn gần một phần ba.
Bay, thanh kỳ tuấn mã thú như đang bay lên.
Cùng lúc đó, trang bị phù văn trên người các thành viên Xích Sắc quân đoàn cũng bị kích phát ra.
Trong mắt hơn trăm 'Thành viên Xích Sắc quân đoàn cũ', những trú quân đóng ngoài thành, các dân chúng thì một dòng nước lũ màu xanh tràn hướng Dao Quang thành, chỉ để lại cát bụi mịt mù.
Đương nhiên bọn họ mơ hồ thấy không gian giới chỉ bay lên như biến thành một phù văn trận.
Trong trăm thành viên Xích Sắc quân đoàn cũ có người lẩm bẩm:
- Có lẽ chúng ta đã sai.
Số người này đấu tranh tâm lý nghiêm trọng nhất trong cả đám.
- Hừ! Chúng ta không cần vì một đoàn trưởng che mặt đối lập với Mông thân vương. Dù có tọa kỵ nghịch thiên thì sao? Đối thủ là Mông thân vương, lật tay một cái tiêu diệt nguyên Bắc Đẩu hành tỉnh.
Có người không hề băn khoăn, dù vậy nhưng trong mắt bọn họ vẫn toát ra sự hâm mộ tọa kỵ.
Có người khẽ thở dài:
- Dù đúng hay sai thì suốt đời chúng ta đừng mơ cưỡi lên tọa kỵ đó.
Người kia lắc đầu, nói:
- Đi đi, chúng ta đến công hội võ học bỏ lại những thứ của Xích Sắc quân đoàn trong đó.
Thành viên Xích Sắc quân đoàn cũ gật đầu, mọi người chuển đầu ngựa chậm rãi đi hướng Bắc Đẩu thành.
Lúc trước Xích Sắc quân đoàn thành lập tại công hội võ học, lúc này Bắc Đẩu công hội võ học náo nhiệt hơn lúc trước rất nhiều. Bởi vì trước khi tham gia vào Xích Sắc quân đoàn phải đăng ký vào công hội võ học trước, vào Xích Sắc quân đoàn toàn là thiên tài, ít nhất là thiên tài trong Bắc Đẩu hành tỉnh. Có nhiều thiên tài tham gia, Bắc Đẩu công hội võ học không náo nhiệt cũng khó.
Trong thời gian này mỗi ngày Hồng Đại Bảo nằm mơ cười tỉnh, nhưng rất khó chịu vì tương lai Vu Nhai sẽ là cô gia.
Bắc Đẩu công hội võ học xem như một tổng bộ khác của Xích Sắc quân đoàn, tổng bộ thật sự tất nhiên nằm ở Dao Quang thành. Nhiều thiên tài Bắc Đẩu hành tỉnh mới tham gia Xích Sắc quân đoàn đều hướng về tướng quân trẻ tuổi Vu Nhai.
Ai ngờ chờ đến không phải là quân cận vệ của Vu tướng quân mà thành tiên phong đối kháng với Mông thân vương.
Trong khi thành viên Xích Sắc quân đoàn cũ xuất phát đi Bắc Đẩu công hội võ học thì vài người cưỡi tọa kỵ lao nhanh hướng phủ thành chủ. Mọi người đều trông thấy thanh kỳ tuấn mã thú xông hướng Dao Quang thành.
Dù vì lý do gì đều phải đi phủ thành chủ báo cáo.
- Ngươi nói cái gì? Xích Sắc quân đoàn chia rẽ, người dẫn đầu mặc chiến giáp đỏ thẫm bí ẩn, Võ Qua, Từ Hắc Tử theo bên cạnh trở thành thuộc hạ của hắn?
Trong phủ thành chủ, Lãnh Thu Dương bị 'thương nặng' nằm 'hôn mê' trên giường nghe thuộc hạ báo cáo thế là tỉnh, nhảy cẫng lên. Vế đầu không quan trọng, cái sau mới quan trọng. Người khiến đại đoàn trưởng Võ Qua, Từ Hắc Tử đi theo là ai? Dùng mông suy nghĩ cũng biết.