- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 1109: Bay đi, Thí Thần Ma Nhẫn (hạ)
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Vu Nhai hoang mang kiến thức về thần binh, Khắc Liệt Luân Tư chỉ rèn ra thánh binh, lời gã nói không đáng tin.
Vu Nhai bị kéo bay đi, chớp mắt nói:
- Nhưng lạ thật, lúc trước Thí Thần Ma Nhẫn không cường đại đến mức tùy tiện phá vỡ Huyền Binh Điển trói buộc mang ta bay, tại sao Thí Thần Ma Nhẫn bỗng nhiên đột phá?
Thôn Thiên kiếm linh hơi đắc ý nói:
- Tất nhiên là vì chỗ này là địa bàn của hắn. Ta biết tình hình cụ thể, nhưng ngươi vừa nghi ngờ ta, làm ta khó chịu nên không thèm nói với ngươi. Tự mình nghĩ đi, ta bế quan đây. Nếu không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta.
Hoặc nên nói Thôn Thiên kiếm linh đang kiêu kỳ, nàng thích thấy Vu Nhai mắc nghẹn.
Không đợi Vu Nhai phản đối, Thôn Thiên kiếm linh tiếp tục bảo:
- Cổ Đế Long Linh, ngươi cũng nên bế quan đi, nếu không tu luyện thì ngươi sẽ biến thành thần binh yếu nhất.
- A! Cái kia . . . Ta bế quan ngay đây.
Vu Nhai âm trầm nói:
- Cổ Đế Long Linh, ngươi không muốn kiếm thể sao?
Vu Nhai biết Thôn Thiên kiếm linh cố ý nhắc tới Cổ Đế Long Linh, chắc chắn nó cũng biết nguyên nhân Thí Thần Ma Nhẫn có thể mang hắn bay tốc độ, hoặc nên nói là binh linh thần binh bình thường đều biết.
Tiếc rằng hai thần binh Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, địa binh sư hiện nay không bình thường.
Vẻ mặt Cổ Đế Long Linh đau khổ, uất ức vô cùng nói:
- Cái kia . . . Vu tiểu tử đừng khó xử ta nữa, ta còn ở trong trang giấy kiếm sống nhờ.
Giờ Cổ Đế Long Linh không còn bộ dạng hống hách như khi Vu Nhai mới thu nó. Lúc trước Cổ Đế Long Linh không thèm để Thôn Thiên kiếm linh vào mắt, nhưng bây giờ thì như tiểu đệ của nàng.
Vu Nhai không ngừng tiến bộ khiến Thôn Thiên kiếm linh phục hồi nhiều lực lượng, nàng từng nói trong người có vết thương. Có lẽ Cổ Đế Long Linh cảm nhận được sự cường đại của Thôn Thiên kiếm linh.
Quan hệ giữa Thôn Thiên kiếm linh, Cổ Đế Long Linh không bình thường, huyền binh bản mệnh bình thường không thể đánh đồng.
Vu Nhai giơ ngón giữa lên:
- Cha nó, Thôn Thiên kiếm lão bà, nàng ép ta nói ra lời từng nói trong cung điện Thí Thần Ma Nhẫn phải không?
Những thần binh này toàn là gai nhọn, Thôn Thiên kiếm linh là đại tỷ trong đám.
Thôn Thiên kiếm linh hầm hừ nói:
- Ngươi muốn nói gì cứ nói, dù sao ngươi mãi mãi không làm được.
Vu Nhai cười gian:
- Được rồi, chắc chắn ta không làm được, sao ta có thể gian rồi giết, lại giết lại gian với lão bà của mình?
Lúc trước Vu Nhai nói câu này chọc giận Thôn Thiên kiếm linh, sau đó mới có hành động điên cuồng định phối hợp Thí Thần Ma Nhẫn tiêu diệt Thôn Thiên kiếm. Sau đó Thôn Thiên kiếm linh dạy thôn thiên nhất thức cho Vu Nhai.
Vu Nhai mở miệng nói:
- Nếu giết thì ta không thể gian mỗi ngày, gian trước giết sau cùng lắm là sướng một ngày. Gian mà không giết là mỗi ngày sung sướng . . .
Thôn Thiên kiếm linh không chịu nổi Vu Nhai nói bậy, nổi khùng lên:
- Ngươi . . .!
Nhưng rất nhanh Thôn Thiên kiếm linh nhịn xuống, ở chung với Vu Nhai lâu nàng học được sự kiên nhẫn, nếu không thì cơ thể không bị hắn hiếp nhưng tâm linh sẽ bị hắn hiếp đến phát điên.
Thôn Thiên kiếm linh nửa cười nửa không nói:
- Chờ khi nào ngươi có thể làm chết lão già Cổ Duệ chi dân kia, cướp Tiểu Mỹ về rồi tính . . . Tiếp!
Thôn Thiên kiếm linh nói đến câu cuối chợt nhận ra nàng nói linh tinh, Vu Nhai bỗng nhiên trở nên kỳ lạ.
Thôn Thiên kiếm linh bản năng xin lỗi:
- Xin . . . Xin lỗi, sẽ có ngày ngươi làm được.
- A? Nàng mà cũng xin lỗi ta?
Trong một giây lòng Vu Nhai rối loạn nhưng rất nhanh phục hồi lại, cười dâm nói:
- Một ngày nào đó ta sẽ làm được? Hì hì, chờ ta cướp Tiểu Mỹ về nàng sẽ cho ta mỗi ngày . . . Hiếp?
- Ngươi . . . Thật tình, sao con người của ngươi đáng đánh quá vậy, nhường ngươi một bước liền đạp lên đầu.
Thôn Thiên kiếm linh bị Vu Nhai chọc tức điên, nàng thấy tiểu tử này đáng thương định an ủi, thuận tiện nói cho hắn biết bí mật tại sao Thí Thần Ma Nhẫn đột nhiên có thể mang hắn bay đi. Kết quả Thôn Thiên kiếm linh nói năng lộn xộn.
Thôn Thiên kiếm linh sớm biết như vậy sẽ không mở miệng nói, không nói chuyện thì tiểu tử này sẽ không leo lên đầu nàng ngồi được.
- Yên tâm, ta sẽ không vì chuyện của Tiểu Mỹ ảnh hưởng bản tính, nếu không thì chẳng phải sẽ bị đám Cổ Duệ chi dân tự phụ xem thường sao? Bọn họ muốn thay đổi ta? Còn sớm.
Vu Nhai không quan tâm phản ứng của Thôn Thiên kiếm linh, nghiêm túc nói:
- Khi ta giành lại Tiểu Mỹ nhất định sẽ vẫn là siêu lừa đảo mà nàng ấy biết.
Thôn Thiên kiếm linh nghe Vu Nhai tuyên bố, nàng giật mình, không biết nên đáp lời tên khốn này như thế nào.
- Được rồi, được rồi, đừng tức giận. Là ta không đúng, đến lúc đó chắc chắn sẽ đối xử tốt với nàng. Ta sẽ không abọ lực, sẽ dịu dàng nâng niu nàng. Đương nhiên nếu nàng thích bạo lực thì ta sẽ chiều.
Vu Nhai đổi giọng:
- Ở Ma Pháp đế đô ta đã nói rồi, nhất định sẽ đạt tới yêu cầu của nàng rồi lấy nàng làm thê tử. Ta luôn là 'thê nô', sẽ rất ngoan.
- Ta . . . Ta . . . Ta . . .
Thôn Thiên kiếm linh bó tay, tức giận nhưng không có chỗ trút. Tiểu tử này lúc thì đông khi thì tây.
Thôn Thiên kiếm linh chuyển hướng sang Cổ Đế Long Linh :
- Cổ Đế Long Linh, còn không bế quan đi? Coi chừng lão nương nuốt ngươi!
Cổ Đế Long Linh hú lên:
- Ta có chọc ai đâu?
Vu Nhai cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha!
Nhưng tay Vu Nhai siết chặt.
Đã không cần dụng ngôn ngữ biểu đạt cái gì, điều nên nói, nên làm lúc trước Vu Nhai đã làm. Bây giờ Vu Nhai chỉ cần biết tiếp theo nên làm sao, phải làm những thứ gì, tiếp đó vững bước đi tới là được.
Tiếng cười quanh quẩn sâu trong Mê Vụ sơn mạch tối đen nhưng không khiến phản ứng gì, bốn phía trống rỗng quỷ dị.
Lúc này tiếng cười Vu Nhai ngừng bặt. Thí Thần Ma Nhẫn chợt ngừng lại, trước mặt Vu Nhai trừ núi và đá ra có một dãy cung điện tàn phá, không nhìn thấy cuối. Kiến trúc dãy cung điện giống y như cung điện Vu Nhai đã thấy trong chỗ Thí Thần Ma Nhẫn, hiển nhiên là cùng thời đại hoặc cùng một chủng tộc.
Vu Nhai hít sâu, nói:
- Thí Thần Ma Nhẫn, chẳng lẽ chỗ này là nơi sâu hơn cả chỗ cung điện?
Trừ điều này ra không còn giải thích nào khác. Trong cung điện Vu Nhai có được Thí Thần Ma Nhẫn, hắn bị mấy con ma thú hắc ám khủng bố xuất hiện tấn công. Vu Nhai cười rất to trong chỗ này nhưng không có thứ gì xuất hiện.
Vù vù vù vù vù!
Không biết có phải Thí Thần Ma Nhẫn đang trả lời Vu Nhai, nó rung lên rồi chui ra khỏi cơ thể hắn. Hình ảnh kỳ lạ xuất hiện, Thí Thần Ma Nhẫn vạch hướng bầu trời sau đó biến mất trong hắc ám.
Vu Nhai há hốc mồm, không biết Thí Thần Ma Nhẫn làm gì, chạy trốn sao?
Không đúng, Vu Nhai cảm giác rõ ràng Thí Thần Ma Nhẫn tồn tại, liên kết chặt chẽ, thân thiết hơn cả bình thường. Lạ lùng hơn là Vu Nhai cảm giác Thí Thần Ma Nhẫn không đi đâu, vẫn nằm trong tay hắn.