- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 1223: Cửu Mạc nhị ca
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Nhưng lạ lùng là giọng Vu Nhai vẫn vang lên:
- Đúng rồi, ngươi nói ngươi là thánh binh sư tam đoạn phải không? Rất giỏi sao? Ta vừa mới phát hiện thì ra ta dẫn động lực lượng kiếm ảnh trận có thể đến thánh binh sư tứ đoạn, không ngờ sát ý đến cảnh giới thánh binh sư tứ đoạn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
kiếm quang bay qua, Vu Nhai vẫn đứng yên không nhúc nhích. Mới rồi cơ thể Vu Nhai như trong suốt, sau khi kiếm quang xuyên qua thì lại trở nên chân thật, đây là thủ đoạn gì?
Thánh binh sư tứ đoạn? Sau khi Vu Nhai dẫn động lực lượng kiếm ảnh trận thì được thánh binh sư tứ đoạn?
Phương xa, vài khán giả xem cuộc chiến nhỏ giọng nói:
- Thánh binh sư tứ đoạn sát thánh!
Thanh âm chất chứa khó tin.
Độc Cô Cửu Dương kinh ngạc nói:
- Thánh binh sư tứ đoạn? Không thể nào!
Mặt Độc Cô Cửu Dương vặn vẹo. Sau khi Độc Cô Cửu Dương phục hồi lực lượng vọt lên đến thánh binh sư, rồi kiếm đạo thành thánh. Độc Cô Cửu Dương cảm thấy chắc chắn Vu Nhai không bằng gã, cho nên gã mới thong dong như thế, không cố ý tìm kiếm hắn.
Từ lúc Vu Nhai xuất hiện đến bây giờ dù mẫu thân bị uy hiếp Độc Cô Cửu Dương vẫn không hề hoảng hốt. Đừng thấy vừa rồi Độc Cô Cửu Dương căng thẳng gần chết, thật ra không như mặt ngoài, Vu Nhai không tạo thành uy hiếp với gã.
Độc Cô Cửu Dương là người chủ trì Kiếm Thần đài, có thể ra lệnh cho hộ vệ Kiếm Thần đài, dù không có những hộ vệ này gã cảm thấy thực lực bây giờ dư sức tiêu diệt Vu Nhai. Kế hoạch ban đầu của Độc Cô Cửu Dương là để hộ vệ Kiếm Thần đài bắt Vu Nhai trước, sau đó dùng Thiên Cơ Phệ Thần Độc mỗi ngày hành hạ hắn, mỗi ngày có thời gian Thiên Cơ Phệ Thần Độc phát tác. Trước khi Thiên Cơ Phệ Thần Độc phát tác Độc Cô Cửu Dương sẽ đánh một trận cùng Vu Nhai, cho hắn biết hắn không phải đối thủ của gã, để hắn mỗi ngày van xin gã cho thuốc giải.
Tóm lại bây giờ Độc Cô Cửu Dương là kẻ chủ trì cao cao tại thượng, gã không cần ra tay.
Nhưng Vu Nhai đột nhiên thành thánh binh sư tứ đoạn, đây là chuyện không thể nào. Độc Cô Cửu Dương tiến bộ nhiều như vậy, tại sao thực lực của gã vẫn dưới tay Vu Nhai? Tuy Vu Nhai chỉ dẫn động kiếm ảnh trận nhưng Độc Cô Cửu Dương biết đó là kết quả hắn cố ý ức chế đỉnh thiên binh sư, không muốn đột phá nên mới dẫn động thực lực đến thánh binh sư tứ đoạn, bởi vì cảm ngộ của hắn đã tới cảnh giới đó.
Tức là nếu Vu Nhai muốn, có đủ dược vật là hắn có thể trực tiếp lên tới thánh binh sư tứ đoạn.
- Ngươi cũng có dẫn động kiếm tâm đúng không? Hãy dẫn động đi, nếu không ngươi sẽ chẳng có chút cơ hội.
Vu Nhai hành động, hắn chậm rãi áp sát, sát ý phối hợp huyền khí thánh binh sư tạm thời như bước ra từ địa ngục. Nhiệt độ không khí Kiếm Thần đài giảm xuống vài độ. Vu Nhai bước ra mỗi một bước là nhiệt độ sẽ giảm thấp một chút, Độc Cô Cửu Dương bị tỏa định càng cảm nhận rõ hơn.
- Dẫn động!
Độc Cô Cửu Dương không chút do dự dẫn động, huyền khí trên người gã càng khổng lồ hơn. Lực lượng thánh binh sư tam đoạn tăng gấp đôi đến đỉnh, nhưng không cách nào đột phá thêm cảnh giới. Độc Cô Cửu Dương vẫn chỉ là thánh binh sư tam đoạn.
Trước kia khi còn yếu dẫn động kiếm ảnh trận có thể tăng cảnh giới, nhưng đến thánh binh sư thì dẫn động chỉ bảo đảm huyền khí liên miên không dứt, không thể tăng thêm cảnh giới, bởi vì bị cảm ngộ sâu cạn trói buộc. Tựa như Vu Nhai cảm ngộ sát ý đến thánh binh sư tứ đoạn là hắn có thể dẫn động đến trình độ đó. Độc Cô Cửu Dương không cảm ngộ tới, vậy đành vô cùng tiếc nuối.
Hơn nữa lúc trước Vu Nhai có được kiếm tâm không chỉ dẫn động còn có cắn nuốt. Nếu Vu Nhai muốn, hắn có thể nuốt lực lượng Độc Cô Cửu Dương dẫn động ra, nhưng đã không cần thiết.
- Bá hoàng thất kích, chết đi!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Bảy kiếm quang màu vàng bay nhanh ra nhuộm sắc trời một màu vàng, từ xa có thể cảm nhận lực lượng khủng bố đó. Vài người thực lực quá yếu tim đập nhanh. Vu Nhai ở ngay chính giữa bá hoàng nhất kích đã không còn tăm hơi.
Bởi vì ánh sáng vàng quá chói mắt, người có thực lực chỉ cảm giác thế giới tràn ngập ánh sáng vàng.
Một số người có thực lực không tệ kinh kêu:
- Không đúng, hắn còn ở đó, kiếm quang lại xuyên qua người hắn.
Siêu cao thủ ở phía xa phân tích:
- Không phải xuyên qua người hắn mà là hắn né tránh kiếm quang của Độc Cô Cửu Dương với tốc độ siêu nhanh, mắt thường không thấy được, trông như kiếm quang xuyên qua người hắn.
Ngày càng nhiều cao thủ đến xem, toàn là những người cá cược với Độc Cô gia chủ. Bọn họ nhìn hướng Kiếm Thần các.
Độc Cô Cửu Liệt cười khổ nói:
- A! Bây giờ các ngươi đã chịu phục chưa? Lúc trước dù ta không cho Vu Nhai đi qua thì hắn vẫn vượt ải được.
Độc Cô Cửu Liệt quên mất Vu Nhai có năng lực dẫn động kiếm ảnh trận, lúc trước thuộc hạ hơi bất mãn vì gã 'tha' cho Vu Nhai giờ kinh hoàng không biết nên nói cái gì.
- Ngươi chỉ có chút lực lượng này sao? Thế thì chết đi.
Quả nhiên sắc vàng tắt, Vu Nhai đi ra, người không có gì thay đổi. Nói thật là kinh nghiệm chiến đấu của Độc Cô Cửu Dương so với Vu Nhai thì yếu không chịu nổi, hắn không cần dẫn động, hắn nắm chắc dùng sức mạnh thiên binh sư dư sức tiêu diệt gã.
Nếu Vu Nhai không dẫn động kiếm ảnh trận thì xung quanh hơi nguy hiểm, không thể chấn nhiếp hộ vệ Kiếm Thần đài.
Tức là sau khi Vu Nhai dẫn động kiếm ảnh trận hắn hoàn toàn áp đảo Độc Cô Cửu Dương. Không nói cái khác, thánh binh sư tứ đoạn và tam đoạn cùng có huyền khí tinh thuần cũng đã bị trấn áp.
Độc Cô Cửu Dương luống cuống:
- Các ngươi còn ngây ra tại chỗ làm gì, giết hắn cho ta! Ra tay đi, tất cả cùng elen!
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Đã muộn.
Tuy Vu Nhai trấn được hộ vệ Kiếm Thần đài nhưng chỉ trong một lúc.
Người Độc Cô gia luôn rất kiên nghị, dù đối diện thần binh sư cũng không lùi nửa bước. Hộ vệ Kiếm Thần đài thì không mấy ai yếu, nếu Vu Nhai bị bao vây sẽ gặp rắc rối to. Nhưng bây giờ bọn họ có bao vây Vu Nhai được không?
Chớp mắt Vu Nhai biến mất.
Mọi người không thấy bóng dáng Vu Nhai đâu liền hiểu hắn muốn giết người, cả đám nhìn Độc Cô Cửu Dương chằm chằm.
Chợt vang tiếng kim loại va nhau.
Keng!
Mọi người ngây ra, Độc Cô Cửu Dương chặn được sao?
Vu Nhai lên tiếng:
- Là ai?
Một bóng người xuất hiện trước mặt, mọi người nhìn chăm chú bóng người khác chậm rãi hiện ra. Người đó tay cầm kiếm màu bạch ngọc, gã rất trẻ tuổi, không mặc kiếm bào thuộc về Độc Cô gia. Kiếm sắc bạch ngọc đỡ kiếm của Vu Nhai, là gã cứu Độc Cô Cửu Dương vào phút chỉ mành treo chuông.
Người đến ung dung nói:
- Ta là Độc Cô Cửu Mạc. Vu Nhai, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Cùng là huyết mạch trực hệ Độc Cô gia, tàn sát lẫn nhau không phải cách giải quyết hay nhất. Hơn nữa các ngươi là huynh đệ cùng phụ khác mẫu.