- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 1311: Tiễn đạo thành thánh (hạ)
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Lạp Tháp Mạn Na thần đạo mở miệng hỏi:
- Như thế nào? Nói không lại muốn dùng bạo lực? Ngươi đang biến tướng thừa nhận ngươi lòng dạ hẹp hòi sao? Không hiểu nổi loại người như ngươi làm sao trở thành thần binh sư được.
Sướng, quá sướng!
Mọi người trong quảng trường nghe sướng rơn. Đa số người không có quan hệ gì với Vu Nhai nhưng trước kia hơi phản cảm hành động của Băng bà bà. Lúc này Ma Đạo Sư cung đình có cảm giác mình là sứ giả chính nghĩa.
Hội trưởng Lữ Giả toát mồ hôi lạnh ròng ròng, có khi nào phát triển thành chiến tranh thần giai?
Băng bà bà không uổng là cáo già, tỉnh táo lại phản bác:
- Hừ! Ta không thích Vu Nhai này, hắn có rất nhiều nữ nhân, xấu xa, vô sỉ, tự phụ. Loại người này sớm muộn gì sẽ chết, đau muộn không bằng đau sớm, đương nhiên ta phải ngăn cản đồ đệ.
Có lẽ Băng bà bà cảm thấy Vu Nhai sắp chết nên không cần cãi cọ, tiểu tử này chết chắc, cãi lộn hay không thì cuối cùng nàng vẫn thắng.
Băng bà bà nói:
- Nhìn đi, hắn sắp chết. Nếu đồ đệ của ta sớm cắt đứt tình cảm này sẽ không quá đau lòng.
Mọi người nhìn theo Băng bà bà chỉ chuyển hướng hình ảnh chiến đấu. Mãi mê nghe hai trưởng lão thần giai đấu võ mồm quên qua sát cuộc chiến. Khi bọn họ trông thấy tình huống chiến đấu thì trái tim treo cao.
Vu Nhai ở trong màn hình bị gần trăm Vĩ Tiễn Điêu áp sát. Vu Nhai đứng đó bắn tên, một mũi tên một con, nhưng tốc độ cài tên của hắn làm sao nhanh bằng tốc độ tăm con Vĩ Tiễn Điêu?
Chờ khi Vĩ Tiễn Điêu đến phạm vi bắn tên của chúng là Vu Nhai sẽ thành tổ ong vò vẽ.
Vĩ Tiễn Điêu sẽ không dánh cận chiến với Vu Nhai.
Vu Nhai có thể giải quyết hết trăm con Vĩ Tiễn Điêu trước khi chúng nó vào phạm vi bắn tên không? Đây là điều không thể nào. Rất nhanh sẽ xuất hiện hình ảnh kia, mọi người nín thở.
Rất gần, gần, Vu Nhai lại bắn rơi mấy con Vĩ Tiễn Điêu, nhưng số lượng không giảm rõ rệt.
Có người kinh kêu:
- Vĩ Tiễn Điêu sắp bắn tên, Vu Nhai sẽ chết sao?
Đám người mượn kiếm huynh mặt trắng bệch. Bạch Trọc cười lạnh. Gã không cần tốn công sức giết tiểu tử này nữa. Băng bà bà rất mong chờ, tiểu tử này chết là nàng không sợ mất mặt thần binh sư.
Vong Linh huynh nhìn Vu Nhai chằm chằm:
- Vu huynh . . .
Biểu tình Vong Linh huynh giải thoát, có lẽ gã sẽ chết tại đây. Dù thế nào thì đời này Vong Linh huynh sống trong sự nghi ngờ, không tin tưởng, thậm chí phản bội. Trong thời gian ở thế giới lữ giả làm Vong Linh huynh cảm nhận được có người tin Vong Linh pháp sư, có chiến hữu sát cánh. Đã đủ rồi, ngại gì cái chết?
Biểu tình Vu Nhai kiên quyết, không ai biết hắn phân tâm hai hướng. Có một đoàn ý thức tiến vào mệnh hồng Thần Huyền Khí Điển, đó là mệnh hồng thuộc Tinh Linh thần nỗ viễn cổ.
Khi bắn tên Vu Nhai biết ngay nếu hắn không tiễn đạo thành thánh là tàn đời. Ngươi hỏi bây giờ Vu Nhai có thể dùng Đại Địa chi thuẫn? Đúng là Vu Nhai có thể lấy Đại Địa chi thuẫn ra ngay, giữ mạng một thời gian. Nhưng Đại Địa chi thuẫn không phải vạn năng, khi đó hàng trăm con Vĩ Tiễn Điêu liên tục bắn thì Vu Nhai chống được bao lâu? Sẽ có lúc hắn kiệt sức.
Khi đó Vu Nhai từ cứu người ngược lại bị công chúa Nguyệt Lâm Sa cứu. Nếu đám người Nguyệt Lâm Sa cũng gặp nạn vậy Vu Nhai không tránh khỏi tai họa, hắn không thích giao mạng sống của mình vào tay người khác.
- Nếu vậy thì tiễn đạo thành thánh đi!
Không có tiễn chi nguyên thì tự mình cảm ngộ, cảm ngộ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ. Dù bây giờ Vu Nhai có tiễn chi nguyên cũng không thời gian dung hợp. Ý thức Vu Nhai kiên quyết tiến vào mệnh hồng Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, biến thân binh linh cũ của Tinh Linh thần nỗ.
Linh Doanh hiện nay ngưng kết lại sau khi công chúa cũ Tinh Linh thần nỗ tan vỡ.
Vu Nhai không có thời gian thể nghiệm vận mệnh Tinh Linh thần nỗ bắt đầu từ khi nó còn là thánh thụ Tinh Linh.
Vu Nhai chỉ muốn tiễn đạo thành thánh ngay lập tức, may mắn lúc trước công chúa cũ có truyền thừa và ký ức ngắn ngủi cho hắn, tức là lần đầu tiên hắn nhặt mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ. Khi đó Vu Nhai được truyền thừa vài loại tiễn kỹ, ký ức ngắn ngủi có thể phân hóa ra từ ngàn vận mệnh, Vu Nhai trực tiếp biến thân binh linh Tinh Linh thần nỗ vào giây phút cuối cùng trước khi chết.
Vu Nhai không ngừng lặp lại ký ức ngắn ngủi đó, bắn tên, bị nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt.
Vu Nhaiđiên cuồng lặp lại, không cầu mở gút chỉ mong tiễn đạo thành thánh.
Vu Nhai bị tiêu diệt không biết bao nhiêu lần trong mệnh hồng, bởi vì đoạn ký ức đó quá ngắn ngủi, ngắn đến mức hắn vừa giết Vĩ Tiễn Điêu vừa lặp đi lặp lại như lúc mở gút cho toái hồn rồng.
Nhiều người trong quảng trường thầm nghĩ:
- Chết chắc rồi!
Bọn họ nhìn thấy Vu Nhai không có biến đổi gì, không hay biết hắn tách một phần ý thức biến thân thành tên, bị nhất kiếm kinh thiên chém giết. Gút của công chúa cũ Tinh Linh thần nỗ rất đơn giản, đó là né thoát nhất kiếm kinh thiên. Vu Nhai cố gắng theo chiều hướng này, bởi vì áp lực lớn nên hắn tiến bộ siêu nhanh.
Đôi mắt trống rỗng của Vu Nhai bỗng bắn ra ánh sáng chói lòa, một nửa ý thức đã quay về.
Vu Nhai quát to:
- Vong Linh huynh, trốn xuống dưới ngay!
Vong Linh huynh ngẩn người, sau đó mắt sáng lên. Màu đen lan tràn dưới chân, Vong Linh huynh nhanh chóng lặn xuống.
Đúng vậy, chui xuống đất có lẽ sẽ có một sự sống, Vu Nhai cũng nghĩ như vậy đúng không?
Nhưng rất nhanh tinh thần lực của Vong Linh huynh phát hiện không thích hợp, vì Vu Nhai không lặn xuống lòng đất giống như gã. Có chuyện gì? Vong Linh huynh định trồi lên nhưng Vĩ Tiễn Điêu đã bắn tên, gã ló đầu lên là tìm chết.
Dù Vong Linh huynh có trồi lên cũng không kịp, gã thầm rít gào:
- Làm sao đây?
Tinh thần lực của Vong Linh huynh tỏa định Vu Nhai chặt chẽ, bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh làm gã giật mình suýt nhảy cẫng lên.
Vu Nhai lộ nụ cười tự tin, vô số mũi tên ánh sáng ập vào mắt nhưng hắn vẫn cười. Vong Linh huynh không kịp khó hiểu thì cơ thể Vu Nhai vặn vẹo, vèo một tiếng vô số mũi tên ánh sáng bay ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đó là tiếng mũi tên ánh sáng nổ.
Tinh thần lực của Vong Linh huynh vẫn tập trung vào Vu Nhai, hắn còn sống, vẫn sống, hắn né thoát những mũi tên ánh sáng kia. Cái . . . Này . . . Thì . . .
Vu Nhai không chú ý Vong Linh huynh dùng tinh thần lực tỏa định mình, hắn đứng trên chóp cây, tay cầm cự nỗ.
Xoẹt xoẹt!
Trong phút chốc hai tiếng xé gió vang lên, liên tục bắn hai mũi tên.
- Grao grao!
Hai tiếng hú thê thảm, đó là thanh âm cuối cùng của hai con Vĩ Tiễn Điêu. Sau đó là các tiếng hét chói tai tức giận, vô số mũi tên ánh sáng bay ra cắt đứt tuyến đường rút lui của Vu Nhai.
- Quỹ tích mũi tên, chỉ cần trông thấy, tồn tại cự ly là có thể tùy thời tránh thoát.