- Trang chủ
- Triệu Hoán Thần Binh
- Chương 1371: Mười ba tộc Cổ Duệ (hạ)
Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh
Thân phận Mộc Nguy là con
lai thấp hèn, trong địa bàn của người ta chỉ có thể bị động nghe lệnh.
Ngày mai Vu Nhai chỉ có một việc cần làm là cố gắng giả trang càng giống Mộc Nguy hơn, chỉ cần vật thần tứ không phát hiện ra thân phận của hắn
là qua ải.
Lúc trước Vu Nhai xé mở không gian mảnh đất bí ẩn chưa bị phát hiện chứ nói gì bây giờ?
Tóm lại đi một bước tính một bước, rắc rối lớn nhất là vượt qua cửa ngày mai, sau đó còn một cửa khác là Thanh Mộc hoàng tử muốn Vu Nhai thành
công bắt lấy vật thần tứ, sau đó cải tạo hắn thành thuần chủng.
Vu Nhai sẽ bị lộ, nhưng nếu không lấy vật thần tứ thì Thanh Mộc hoàng tử không tha cho hắn. Đặc biệt Vu Nhai đã nhận đan dược của Thanh Mộc
hoàng tử, không uống đan dược thành thánh lại còn thất bại sẽ chọc giận
Thanh Mộc hoàng tử.
Làm nội ứng mà chọn Thanh Mộc hoàng tử là sai lầm, ai kêu tên này là số một tạp chủng? Quá nổi bật.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Khó khăn bây giờ là đi tới không được, lùi cũng chẳng xong. Cần tìm
cách gì đó khiến mình dù thành công lấy vật thần tứ cũng không lọt vào
mắt xanh của Thanh Mộc hoàng tử, rồi lại khiến hắn không làm gì mình
được.
Nghĩ đến đây Vu Nhai quyết định đi dạo trong Thần Mộc thành để xem có lỗ hổng nào không.
Vu Nhai ra khỏi phòng, bước ra hành lang, trông thấy Vệ Vi Vi bị hắn đá
bay nằm ngay đơ. Vu Nhai bước ngang qua, đi dạo trên đường. Mãi khi Vu
Nhai quay về vẫn không tìm được tin tức gì.
- Mộc . . .
Rầm!
Khi Vu Nhai trở về Vệ Vi Vi tỉnh dậy nhưng lại bị đánh xỉu. Vu Nhai cau
mày quay về phòng, lắc đầu, ngày mai thuận theo tự nhiên đi. Vu Nhai nằm xuống ngủ khò khò một giấc thật ngon. Từ khi vào khu vực vòng ngoài thì Vu Nhai chưa ngủ thẳng giấc ngày nào, tính cách hắn khá hào sảng, hôm
nay ngủ thẳng đến sáng.
Ngày thứ hai Vu Nhai tỉnh dậy đúng giờ, chấp hành mệnh lệnh ngày hôm qua của Thanh Mộc hoàng tử đến trước cự long điện xếp hàng. Rất nhanh đám
thiên tài Thanh Mộc hoàng tử Thần Mộc thành đi tới, thuận miệng kêu Mộc
Nguy, Mộc Hạo đi theo.
- Mộc Nguy, Mộc Hạo, hai ngươi đi theo bên chúng ta, những người khác xếp hàng!
Đoàn người cùng nhau ra khỏi thành. Trước cửa thành, các tộc nhân thần
tộc khác đã có mặt, rất nhannh nghênh đón thế hệ trẻ của Dung Diễm thần
tộc.
Mọi người trò chuyện này nọ, không vội vào thành mà chờ tiếp. Xích Địa
thần tộc, Kim Liệt thần tộc, Quang Diệu thần tộc vân vân lần lượt đến.
Cổ Duệ chi dân có mười ba thần tộc là Kim Liệt, Thanh mộc, Càn Thủy,
Dung Diễm, Xích Địa, Quang Diệu, Hắc Nguyệt, Liệt Phong, Lam Sương, Bá
Lôi, Ngự Không, Ngự Thời, Thần Hoàng.
Trong đó tộc Thần Hoàng là cao quý nhất nên sẽ không tham gia. Nghe nói
Ngự Không, Ngự Thời ít khi xuất hiện, cực kỳ bí ẩn, bí ẩn hơn Hắc Nguyệt thần tộc nhiều. Cho nên lần này chỉ khoảng mười thần tộc tham gia tranh giành, tại sao không xác định là mười? Bởi vì không biết người Hắc
Nguyệt thần tộc có tới hay không?
Qua một ngày sự kiện đã đồn khắp Thần Mộc thành, ồn ào chộn rộn. Dân chúng Cổ Duệ chi dân đến xem ngày càng nhiều.
Người phía trước kêu lên:
- Lam Sương thần tộc cũng đã tới, người kia là Lam Thương Tử sao?
- Đúng rồi, người đó là người trẻ tuổi mạnh nhất Lam Sương thần tộc . . . Không, tính nguyên Thần Duệ chi tộc chúng ta trừ ba tộc Thần Hoàng, Ngự Không, Ngự Thời bi ẩn ra. Nghe nói Lam Thương Tử thường hay mỉm cười
nhưng không ai biết trong lòng hắn nghĩ gì.
Có người châm biếm:
- Hừ! Mạnh nhất? Ta thấy chưa chắc, lần trước Lam Thương Tử thua vào tay một thanh niên nhân loại mà cũng gọi là cường đại?
Người nọ rất có hảo cảm với Lam Thương Tử, bào chữa:
- Lần trước do đại nhân vật thần tộc tính toán sai lầm, không đủ binh
lực. Không ngờ trong Bắc Đẩu hành tỉnh Huyền Binh đế quốc ẩn núp lực
lượng cường đại như vậy. Nhưng nhờ lần đó rèn luyện khiến thực lực của
Lam Thương Tử càng kinh khủng hơn.
- Có ai không trải qua thất bại? Như Thần Duệ chi tộc chúng ta . . . Sau khi thất bại người đó sẽ càng trở nên khủng bố hơn.
Người kia vẫn trào phúng:
- Không thể phủ nhận là Lam Thương Tử vốn có thể đi hàng đầu Lam Sương
thần tộc nhưng bây giờ hắn chỉ được đi ngang hàng cùng Lam Sương hoàng
tử.
Đúng là khi đoàn người Lam Sương thần tộc đến, Lam Thương Tử đi song
song với một nam nhân ăn mặc hoa lệ. Nam nhân ăn mặc hoa hòe này không
có khí chất, ung dung bằng Lam Thương Tử.
Sau lưng Thanh Mộc hoàng tử, Vu Nhai nhìn Lam Thương Tử, cảm nhận khí thế từ người gã.
Quả nhiên Lam Thương Tử mạnh hơn lần trước rất nhiều, Thanh Mộc hoàng tử so sánh với gã vẫn kém một bậc. Nếu lần trước Lam Thương Tử tấn công
Bắc Đẩu hành tỉnh có thực lực như bây giờ thì khó nói cuối cùng có đuổi
gã chạy đi được không.
Đương nhiên thực lực của Vu Nhai cũng tiến bộ siêu nhanh, không cần sợ
Lam Thương Tử. A không, hiện nay hắn là Mộc Nguy, phải điệu thấp.
Vu Nhai không biết rõ thân phận của Lam Thương Tử, thầm nghĩ:
- Nhưng rốt cuộc là chuyện gì? Tại sao Lam Thương Tử đi song song với hoàng tử?
Lúc này đám người đứng xem có một vị con lai người và thần hỏi cùng một vấn đề như Vu Nhai.
- Ha, đừng so chúng ta với chủng tộc thấp kém trong một nửa huyết mạch
của các ngươi. Chúng ta khác với nhân loại bình thường, địa vị hoàng tử
trong Thần Duệ chi tộc chúng ta không cao, càng không có quyền kế thừa
thần vương.
- Thần vương do thần hoàng sắc phong, tuyển ra cường giả mạnh nhất trong mỗi một tộc đảm nhiệm. Nếu hoàng tử không thể trở thành cường giả mạnh
nhất của bản tộc thì hắn không tư cách trở thành vật thần tứ.
- Ưu thế của hoàng tử chẳng qua là có phụ thân làm thần vương, cho bọn
họ nhiều tài nguyên hơn, có cơ hội rất lớn trở thành thần vương mới.
Một người khác đi tới, kiêu ngạo nói:
- Đúng vậy! Bình dân và quý tộc của Cổ Duệ chi dân chúng ta không phân
chia giai cấp rạch ròi, ai có thực lực thì người đó là quý tộc. Trong
huyết mạch không chia cao thấp sang hèn, chỉ cần thực lực của ta giống
Lam Thương Tử vượt qua Thanh Mộc hoàng tử thì ta cũng như hắn có thể
đứng trước mặt Tiểu Dịch.
- Nghe nói phụ mẫu của Lam Thương Tử là bình dân thần duệ bình thường.
Vu Nhai chú ý đoạn đối thoại, nghe đến đây lòng hắn máy động. Vu Nhai không suy nghĩ nhiều, tiếp tục vãnh tai lắng nghe.