- Trang chủ
- Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế
- Chương 62: Thu hoạch ngoài ý muốn
Tác giả: Hà Thiên Thanh
Cô không phải là sợ tang thi đến đông mà là cảm thấy sau khi giết còn phải dọn xác tang thi để đi tới,rất phiền phức đâu,dù sao số lượng xác quá nhiều cũng tắc đường nga~.
"A,nhìn qua có vẻ như trong hiệu thuốc có người sống sót.Tang thi nhiều như vậy thì chắc là ngửi được mùi người sống đi."Shiba Kaien nhíu mày,nhìn chằm chằm mấy con tang thi đang hăng hái đập cửa bên kia.
Nguyệt An Tuyết cũng đã thả ra tinh thần lực,quét hết toàn bộ nhà thuốc lớn.Lập tức nhìn thấy toàn bộ tình hình bên trong,tiệm thuốc còn chưa có đội tìm vật tư nào càn quét qua.
Bên trong có khoảng chừng 10 người,bốn nữ sáu nam,một bác gái chừng 40,50 tuổi mặc đồ như y sĩ có lẽ là người làm của nhà thuốc này.
Mà hai nữ sinh và hai nam sinh tuổi khoảng chừng 18,19,trên người có vài chỗ bẩn vì lăn lộn trên đất có vẻ như là khi mạt thế diễn ra đã chạy tới được tiệm thuốc này lánh nạn.
Ba nam còn lại tuổi từ 25 đến 30,trên người quần áo có vết máu đen của tang thi,chứng tỏ họ từng cùng tang thi chiến đấu qua.
Cuối cùng là một cô gái trưởng thành chừng 24,25,ăn mặc quần áo dễ hoạt động và ôm trong lòng một bé trai chừng 6,7 tuổi có vài phần giống cô gái kia xem ra là em trai của cô ấy đi.
Tất cả đều trốn trong kho thuốc của tiệm,có vẻ như là đã sắp đến cực hạn rồi,tất cả nhìn qua đều rất yếu vì bị đói nhiều ngày,ai cũng xanh xao vàng vọt,môi đều nứt đến chảy máu hết cả,nhìn qua không có khí sắc nào.
Nguyệt An Tuyết trầm tư suy nghĩ một lát,dù cô không thích cứu trợ gì người sống nhưng tình hình hiện tại thì cô chỉ có thể giết tang thi tiến vào đó cứu người,thật là một đám nhân loại yếu đuối đâu,thật phiền phức mà.
Nếu bọn họ biết điều một chút,cô có thể để một tử thần dẫn họ tới đội ngũ của đám Tư Lăng ở cách đây không xa,còn nếu lại là một đám não không có nếp nhăn muốn gây sự thì......
"Byakuya,anh dùng vạn giải đi!"Nguyệt An Tuyết quyết định xong thì quay sang đối với Kuchiki Byakuya,nói.
Dù sao thì muốn giết số lượng lớn tang thi nhanh nhất và kém tiếng ồn nhất thì chỉ có thể dùng Senbonzakura vạn giải thành hàng trăm triệu cánh hoa lưỡi đao nhỏ mà giết tang thi,vừa không khiến chúng không kịp phát ra âm thanh kêu gọi đồng bọn,vừa bớt được rất nhiều thời gian giết tang thi.
"Ân."Kuchiki Byakuya lập tức rút ra trảm phách đao,đi tới phía trước một chút rồi thả trảm phách đao xuống đất,đao trực tiếp nhập vào trong đất,hai hàng mũi đao trồi lên mặt đất.
"Bankai,Senbonzakura Kageyoshi(Thiên Bản Anh Cảnh Nghiêm)"
Hàng trăm hàng triệu cánh hoa đào xuất hiện như nước thuỷ triều mà hướng tới mấy trăm con tang thi bên kia đánh úp lại,một đám tang thi còn đang ngơ ngác không biết gì thì đầu đã dời nhà,vài con thân thể đều bị cắt thành thịt vụn.
Ước chừng chỉ tầm 5 phút,hơn trăm con tang thi trên đường đều bị những cánh hoa sắc bén như dao cạo xử lí hết,toàn bộ con đường không còn một con tang thi nào lai vãng nữa.
Quả nhiên,trảm phách đao của quý tộc đại nhân cực kì thích hợp dùng trong giết người...khụ,tang thi trên diện rộng nga~.
Nguyệt An Tuyết dẫn đầu đi tới nhà thuốc lớn,dùng quỷ đạo đem cái cửa kéo bằng sắt đánh văng vào bên trong,ung dung đi vào.
Nguyệt An Tuyết để Kaien,Nemu,Momo và Shiro đem hết thuốc trên các kệ thuốc gom lại vào mấy cái thùng và bao tải trống.Bản thân cô dẫn theo Kenpachi,Sousuke và Byakuya đi tới kho thuốc có vài người đang hấp hối ở bên trong.
Đi qua hành lang,ở cuối đường nhìn thấy một cửa bằng thuỷ tinh dày đang đóng,bên trong có bóng người vừa nhìn thấy bọn họ thì lập tức đánh vào trên cửa thuỷ tinh,miệng khép khép mở mở như đang cầu cứu bọn họ.
Nguyệt An Tuyết dựa vào khẩu hình miệng của người đó cũng biết người đó chính là đang cầu cứu,có vẻ như bọn họ không thể thoát khỏi căn phòng kia vì lí do gì đó.
Lúc cô đưa mắt nhìn bảng điện tử bên hông cửa liền hiểu ra lí do vì sao,đây là loại cửa thuỷ tinh đặc chế cực kì đặc biệt,dùng bảng điện tử mật mã làm chìa khoá mở cửa.Bất quá hiện tại vì bị ngắt nguồn điện nên không tài nào mở ra được và chỉ có nước phá cửa.
Đáng tiếc,loại cửa này mô phỏng theo nhựa chống đạn, muốn phá cũng mất không ít sức đâu vì loại thuỷ tinh này là loại còn hơn cả kính chống đạn,rất rắn chắc a~.
"Kenpachi,ông tới đi!"Nguyệt An Tuyết híp mặt,nói xong thì lập tức kéo Aizen Sousuke và Kuchiki Byakuya lùi về phía sau một khoảng cách,chừa chỗ trống cho Zaraki Kenpachi.
Zaraki Kenpachi không hổ là tên có khí lực cùng cơ thể cứng rắn nhất trong 13 Gotei,chỉ dùng nấm đấm đánh chừng ba cái lên cánh cửa thuỷ tinh kia đã trực tiếp đem cửa đánh vỡ nát,mảnh thuỷ tinh văng tung toé rơi xuống nghe loảng xoảng rất lớn.
"Nga,cái cửa nhìn qua mỏng thế mà còn cứng rắn chịu được bốn cú đấm của Zaraki,rất thú vị đâu."Aizen Sousuke hai mắt khẽ loé lên,đầy hứng thú nhìn mấy mảnh kính vụn trên đất.
Nguyệt An Tuyết cũng lười đi để ý cái tên boss nào đó,tiến lên đi vào bên trong kho thuốc.
Mười người ở bên trong khi nhìn thấy cửa thuỷ tinh rắn chắc kia bị phá,trên mặt lập tức cũng hiện lên sự vui mừng khó tả,giống như vừa vớt được cọng rơm cứu mạng vậy.Bọn họ đều nhìn chằm chằm mấy người Nguyệt An Tuyết đang tiến vào trong này,lúc nhìn thấy dung mạo ba người đi đầu thì trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc.
Nguyệt An Tuyết cũng lười đi để ý ánh mắt của những người này,cô đi vào nhìn một chút toàn bộ kho đựng đầy thùng thuốc này.
Kho chứa thuốc này rộng khoảng chừng 80m2,ở cuối phòng có một phòng nghỉ chừng 6m2 và phòng vệ sinh nhỏ,nhìn qua thì đó là phòng nghỉ của nhân viên.Bên trong còn chồng chất hai thùng mỳ ăn liền rỗng chỉ còn vỏ mỳ gói,ba bao bánh quy,hai bình nước suối 19 lít và bình nấu nước sôi.
Có lẽ thùng mỳ,bánh quy và bình nước đó là lương thực cho những người này duy trì sự sống trong hơn hai tuần qua đi.
Nguyệt An Tuyết tìm được vài thùng đựng dụng cụ y khoa,còn có vài thứ thuốc cấm đặc biệt và dược liệu quý hiếm ít có trên thị trường,đa phần đều là bán trong vài chỗ giao dịch ở thế giới ngầm mới có.
Kenpachi cũng tìm được một cái xác tang thi bị đánh nát đầu ở trong phòng vệ sinh nhỏ,hỏi mới biết đó là ông chủ của tiệm thuốc này.Đáng tiếc,lúc vô tình bị tang thi cào trúng trước khi tiến vào trong này và cuối cùng là bị những người này đánh chết khi hoá thành tang thi.
Aizen Sousuke cực kì tận chức dùng cái khuôn mặt ôn nhu giả tạo của mình mà trấn an những người trong này,moi ra không ít thông tin về những người trong này,phát một chút thức ăn và nước uống cho bọn họ.
Trong đó,người phụ nữ chừng 50 kia đúng là người làm công ở chỗ này và cũng là mẹ của nam nhân 30 tuổi có râu quai nón tên là Lý Vân.
Hai nam nhân bên cạnh hắn đều là bạn thân cũng là đồng đội của hắn khi mạt thế tới,bọn họ đều là đến từ căn cứ tư nhân nhỏ được dựng lên ở khu trò chơi ngoài rìa thành phố khi mạt thế đến,lần lượt nam chừng 28,29 có mái tóc xoăn là Trần Mục và người còn lại có vết sẹo trên mặt trái là Võ Thắng.
Còn hai nam và hai nữ sinh kia là hai cặp người yêu của nhau,mạt thế là diễn ra vào chủ nhật,đúng lúc bọn họ đang hẹn họ ở bên ngoài.Trong lúc vô tình được ba nam nhân kia cứu,sau đó thì đi theo họ tới tiệm thuốc này cứu mẹ của Lý Vân.(T/g:tha thứ ta đi,lười đặt tên cho những kẻ làm nền =^=)
Cô gái vẻ ngoài xinh đẹp đang ôm bé trai kia là Yến Ngọc 25 tuổi là sinh viên trường y đang thực tập,em trai cô là Yến Lâm 8 tuổi.Hai chị em chính là tới hiệu thuốc này mua thuốc thì mạt thế buông xuống nên kẹt ở chỗ này,cả hai đều là mồ côi cha mẹ từ một năm trước trong một lần tai nạn giao thông.
Nguyệt An Tuyết thật phải công nhận khả năng diễn kịch của boss Aizen đã đến một tầm cao không ai sánh bằng,mẹ nó,dùng cái vẻ mặt ôn nhu ấm áp của mình,trực tiếp moi hết gốc gác của cái đám người trong này,còn không để họ có một chút phòng bị nào,rất trâu bò a~.
Bất quá Nguyệt An Tuyết cũng chú ý tới ánh mắt của hai nữ sinh kia một cái thì nhìn chằm chằm Kuchiki Byakuya đang ở bên cạnh cô,ánh mắt thì cứ liếc mắt đưa tình về bên này.Người còn lại thì còn đang đỏ mặt mà cố gắng bắt chuyện với Aizen Sousuke,hoàn toàn đem luôn hai tên bạn trai của mình ném lên tới sao hoả rồi đi.
Còn vì sao cô chú ý tới hai nữ sinh kia,đơn giản là ánh mắt tràn đầy ác ý cùng ghen tị của họ khi nhìn cô rất rõ ràng đâu,không muốn chú ý tới cũng không được nga~.
"Tuyết Tuyết,thuốc bên ngoài đều đã được gom vào thùng và bao tải hết rồi!"Shiba Kaien lúc này lại tung tăng ló cái mặt vào,mỉm cười sáng ngời báo cáo công tác.
"Ân,Kenpachi,ông ra ngoài cửa canh chừng.Kaien,phiền anh gọi Nemu vào đây gom mấy hộp thuốc trên kệ vào thùng đi."Nguyệt An Tuyết gật đầu,bất đầu phân nhiệm vụ,quay đầu nói với Kuchiki Byakuya ở bên cạnh:"Byakuya,anh cùng Kaien bọn họ gom đồ nhé!"
"Ừ,đi đi."Kuchiki Byakuya trên mặt vẫn không có biểu hiện gì,bất quá giọng nói lành lạnh lại pha chút sủng nịnh.
"A,Tuyết Tuyết,những người này tính sao?"Aizen Sousuke đẩy đẩy mắt kính,hỏi.
"A,bọn họ thì...."Nguyệt An Tuyết đi tới chuẩn bị nói thì như cảm nhận được gì đó mà ngừng lại,đưa mắt nhìn sang cô gái tên Yến Ngọc đang dựa vào tường đút chút bánh cho em trai mình.
Như là nhận thấy được ánh mắt nóng rực của Nguyệt An Tuyết,Yến Ngọc lập tức ngẩn đầu lên,nhìn thẳng vào cô gái trẻ nhưng lại đầy khí thế trước mặt mình.
Không biết vì sao nhưng Yến Ngọc lại cảm nhận được,cô gái nhìn qua cười ôn nhu trước mặt lại khiến cho cô có cảm giác muốn thuần phục cực kì rõ ràng,một loại khí thế khiến người khác không dám phản kháng.
Trực giác từ trước tới giờ luôn nhạy bén của cô làm cho cô có ý muốn đi theo cô gái này,vì trực giác nói với cô đi cùng cô gái này thì chị em cô đều sẽ có cuộc sống an ổn trong thời đại mạt thế hỗn loạn này.Chỉ có đi theo cường giả thật sự mới có khả năng sống tốt được,và cô cũng tin vào ánh mắt nhìn người của mình,cô gái trước mặt này không hề đơn giản như vẻ ngoài của mình một chút nào!
"Có thể cho tôi biết,sợi dây trên cổ của cô là từ đâu không?"Nguyệt An Tuyết mỉm cười ôn hoà,đi tới trước mặt chị em Yến Ngọc mà hỏi.
Theo quán tính,Yến Ngọc lấy tay cầm lấy sợi dây chuyền trên cổ mà nhìn một chút:"Cái này...là một lần đi du lịch với bạn bè mà mua được,vì tôi cảm giác thứ này không bình thường nên đã mua về."
"A,trực giác của cô rất nhạy bén,còn hơn người thường nhỉ?"Nguyệt An Tuyết ngồi xổm xuống,mặt đối mặt với Yến Ngọc,đưa tay vuốt ve mặt sợi dây.
Kuchiki Byakuya ở cách đó không xa khi nhìn thấy sợi dây chuyền mà Yến Ngọc lôi từ trong áo ra,trong mắt khẽ loé lên một chút màu đỏ rồi rất nhanh trở lại bình thường như chưa hề có gì xảy ra.
"Ân,từ bé trực giác của tôi luôn rất chính xác.Cũng vì điều này mà tôi tránh được vài lần tử vong,bất quá lại không thể cứu được ba mẹ mình..."Yến Ngọc nghe Nguyệt An Tuyết hỏi thì cũng gật đầu xác nhận.
"Dù sao cũng đã qua rồi,bây giờ cô cần phải sống mà bảo vệ em trai mình mà!"Nguyệt An Tuyết nói rồi đưa tay khẽ vuốt cái đầu nhỏ nhắn của Yến Lâm đang ngồi im lặng trong lòng Yến Ngọc từ đầu tới giờ mà gặm gặm cái bánh mỳ ngọt,hai má phồng lên như một chú sóc nhỏ,cực kì đáng yêu.
"Cảm ơn cô."Yến Ngọc khẽ mỉm cười,lại cúi đầu nhìn đứa em trai bảo bối trong lòng,ý chí muốn sống lại càng sôi lên.
"Chúng ta làm chút giao dịch đi,Yến Ngọc."Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm rồi quay đầu cho Aizen Sousuke một cái ánh mắt.
Như hiểu rõ ý tứ của cô,Aizen Sousuke gọi mọi người cùng đi ra ngoài,tiện cho việc Nguyệt An Tuyết nói chuyện không bị kẻ nào làm phiền và tiện thể để chừa chỗ cho ba người Shiba Kaien thu thập thuốc trên kệ.
Dưới sự ôn nhu và lời lẽ thuyết phục của Aizen Sousuke,8 người đều lần lượt đi ra ngoài mà chừa lại không gian cho hai chị em Yến Ngọc cùng Nguyệt An Tuyết nói chuyện với nhau.
Tất nhiên là loại trừ ba người Kuchiki Byakuya,Shiba Kaien,Kurotsuchi Nemu đang hì hục gom thuốc vào thùng rồi lại chất thành một đống bên kia.
"Cô nói giao dịch là ý gì,tôi cũng không có thứ gì để giao dịch?"Yến Ngọc đưa mắt nhìn Nguyệt An Tuyết,khó hiểu mà hỏi.
Dù sao cô chỉ là một người bình thường,sức lực cũng không tốt,không thể như nam nhân mà đi chém giết tang thi,hiện tại trừ em trai ra cô chẳng có thứ gì cả thì làm sao có thể làm giao dịch gì?Sẽ không phải muốn cô đem em trai ra giao dịch đi,cô gái này sẽ không phải là có sở thích luyến đồng chứ?!
"Sợi dây."Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ rối rắm của Yến Ngọc lúc nhìn cô rồi lại nhìn em trai trong lòng thì cảm thấy thật rất thú vị,cô nàng này não chắc lại tự mở rộng đi.
"A?"Yến Ngọc đang tự bổ não,vừa nghe câu của Nguyệt An Tuyết còn chưa lấy lại tinh thần.
Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ mặt này của Yến Ngọc mà thật chỉ có thể cười mà lắc đầu,quả nhiên cô nàng này não mở rộng quá đà rồi.
"Đem sợi dây của cô ra làm giao dịch,tôi lấy sợi dây và cô có được một yêu cầu có thể yêu cầu tôi làm.Còn có,tôi không có sở thích luyến đồng,cảm ơn!"
Yến Ngọc vừa nghe câu cuối cùng của Nguyệt An Tuyết,mặt bất giác đỏ lên.Được rồi,tự bổ não quá đà bị người ta nhìn ra được,không xấu hổ mới là lạ đó!
"Cô muốn sợi dây của tôi,đổi lại tôi có thể yêu cầu cô làm một việc?"
"Đúng vậy,trong khả năng của tôi."
"Tốt,vậy thì hãy cho bọn tôi đi theo cô đi.Tôi đảm bảo mình sẽ cố gắng học cách giết tang thi,không kéo chân sau của cô,chỉ cần cho em trai tôi có được sự bảo vệ an toàn là được."Yến Ngọc không chút do dự,tháo xuống sợi dây trên cổ mà đưa qua cho Nguyệt An Tuyết,nói ra yêu cầu của mình.
Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ dứt khoát,sảng khoái của Yến Ngọc làm cho càng ngày càng cảm thấy cô gái này rất hợp với khẩu vị của cô.
Và dĩ nhiên cũng rất thú vị đâu,vẫn là đem về chỗ doanh trại giao cho Tư Hàn đi,một cô nàng thú vị như thế giữ bên cạnh cũng sẽ khiến cho cuộc sống mạt thế thêm vui vẻ mà ha.
"Thành giao,đợi chút nữa hai chị em cùng đi theo bọn tôi.À,quên chưa tự giới thiệu,tôi là Nguyệt An Tuyết,cô có thể gọi tôi là An Tuyết."Nguyệt An Tuyết nhận lấy sợi dây,híp mắt cười cười tự giới thiệu mình sau đó tiến sát đến bên tai của Yến Ngọc nói nhỏ một câu,lập tức khiến Yến Ngọc cả cơ thể cứng đờ rồi sau đó khẽ run rẩy nhìn theo bóng dáng của Nguyệt An Tuyết.
Sắc mặt của Yến Ngọc lúc đầu là khẽ trắng vì cảm nhận được sát khí áp bách cực rõ ràng của Nguyệt An Tuyết,sau đó lại trở về bình thường,ánh mắt kiên định đứng lên kéo em trai nhỏ nhà mình đi ra ngoài.
Vừa rồi câu mà Nguyệt An Tuyết ghé vào tai cô nói nhỏ chính là:"Dám phản bội tôi,giết hai người nha~!"
Chỉ một câu,nhưng đó vừa là cảnh cáo cũng vừa là cho chị em Yến Ngọc một cơ hội để có thể ở cạnh đi theo Nguyệt An Tuyết,chỉ cần cô ta dám làm điều gì phản bội lại Nguyệt An Tuyết,kia chính là không phải từ chết đơn giản như vậy mà là cả đời vạn kiếp bất phục.
Nguyệt An Tuyết từ trước đến giờ chưa bao giờ là người tốt cả,kẻ dám chạm tới điểm mấu chốt của cô,tuyệt đối sẽ phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này.