- Trang chủ
- Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế
- Chương 72: Quà cho nữ chủ
Tác giả: Hà Thiên Thanh
"Chậc,tôi còn chưa nói hết mà,gấp cái gì chứ?"Nguyệt An Tuyết nhìn xuống Trình Y Y còn đang rên rỉ,khoé môi khẽ cong lên.
"Ý cô là gì?"Tuyết Lê sắc mặt âm trầm nhìn người đã lên xe chạy hết,hiện tại chỉ còn mấy người bọn họ mà cắn răng hỏi.
"Câu sau tôi muốn nói là tang thi đàn này,tôi cố ý chuẩn bị cho các người làm quà gặp mặt nga~"
"Mày...mày điên rồi!"Trình Y Y nghe tang thi đàn này là do Nguyệt An Tuyết kéo tới thì tràn đầy hoảng sợ
"Cô có biết mình đang làm gì không,Nguyệt An Tuyết?"Lục Thanh Dao đầy hoảng sợ,la lên.
"Nga,dĩ nhiên tôi biết mình đang làm gì và tôi càng thích nhìn những kẻ sống hai mặt như các cô gặp rắc rối đâu!"
Lục Thanh Dao cùng Tuyết Lê nghe xong cũng tái mặt,dù có tức giận cũng không dám tuỳ tiện tấn công Nguyệt An Tuyết vì hai người đều không dám nắm chắc có thể đánh thắng tiện nhân kia lẫn ba nam nhân ở phía sau lưng cô ta.
"Chị An Tuyết,nữ nhân này có thể giao cho em không?"Tống Thanh Vũ sau khi dỗ cho Tống Thanh Vy ngủ đã nhờ Aizen Sousuke trông giúp,bản thân đi tới trước mặt Nguyệt An Tuyết,ánh mắt tràn đầy huyết tinh nhìn chằm chằm Trình Y Y.
"Nga,muốn trả thù cho chị?"
"Ân."
"Tốt,cô ta là của nhóc nga~."Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm,vừa rồi cô đã trực tiếp đem dị năng của Trình Y Y phế bỏ,đạp gãy mấy cái xương sườn và một chân của cô ả,hiện tại muốn phản kháng là chuyện không có khả năng.
"Cảm ơn chị."Tống Thanh Vũ nói xong,lập tức nắm lấy cổ áo Trình Y Y mà lôi thẳng ra bên ngoài.
Nguyệt An Tuyết nhìn động tác này mà cũng tràn đầy bất ngờ,cái cơ thể nhỏ nhắn kia vậy mà lại có thể thoải mái lôi một người cao và nặng 45 kg như Trình Y Y ra bên ngoài không chút khó nhọc nào,thật đúng là rất khoẻ nga~.
"Y Y!!!Nguyệt An Tuyết,Y Y dù gì cũng từng là bạn của cô,vì sao cô có thể tàn nhẫn như vậy chứ?"Lục Thanh Dao rống lên,vẻ mặt mất bình tĩnh.
"Cô nói sai rồi,Lục Thanh Dao.Trình Y Y là bạn của cô mà không phải là bạn của tôi,cô ta chết hay sống liên quan gì đến tôi?"Nguyệt An Tuyết cười lạnh.
"Cô..."
"Cô cùng Trình Y Y từng đặt tay lên trán tự hỏi bản thân xem,các người có xem tôi là bạn hay tôi chỉ là cái máy rút tiền?"
Lục Thanh Dao lúc này lại ngậm miệng,không nói thêm gì nữa,dù sao đúng là ngay từ đầu bọn cô xem Nguyệt An Tuyết chỉ là cái máy rút tiền của hai người,bây giờ có thể nói được gì nữa.
Hàn Minh nằm ở trong góc,ôm chỗ vừa rồi bị Zaraki Kenpachi đá trúng,ánh mắt lại nhìn chằm chằm Lục Thanh Dao.Hắn hiện tại thật sự là đau đến nhúc nhích cũng không xong,một đá vừa rồi cũng đã đem hết mấy cây xương sườn của hắn chặt đứt hơn một nửa,có thể thấy được sức lực của nam nhân kia kinh khủng đến cỡ nào.
Nguyệt An Tuyết lại đưa mắt nhìn sang Tuyết Lê,khoé miệng khẽ cong lên.Tuyết Lê vừa nhìn thấy nụ cười của cô,cơ thể không tự giác run lên bần bật,chân cũng lùi về sau vài bước,lưng dựa vào sát tường mà đề phòng nhìn Nguyệt An Tuyết.
Còn không để Tuyết Lê kịp hồi thần,thân thể đã bị đánh ngã trên mặt đất,tiếp sau đó thì trong đầu truyền ra một cơn đau đầu như sắp đem đầu nổ tung vậy,đau đớn cực kì.Đợi khi cơn đau đi qua,Tuyết Lê lại phát hiện một chuyện khiến cô ta càng kinh hãi,dị năng của cô ta đã biến mất,triệt triệt để để biến mất,dị năng lôi hệ cấp 2 sơ kì đã hoàn toàn không có.
Đến lúc này,Tuyết Lê đã hiểu,cô ta vậy mà lại bị người phế đi dị năng,trực tiếp trở thành một người bình thường yếu đuối,không có sức chiến đấu.
Ánh mắt tràn ngập hận ý cùng tức giận đỏ ngầu mà nhìn lên người đang đứng trước mặt mình,hận không thể lập tức xé xác con khốn trước mặt mình.
Nguyệt An Tuyết khẽ nhếch môi,ngồi xổm xuống mà ghé vào tai của Tuyết Lê:"Hận sao?Vậy thì hận tiếp đi,có trách thì trách cô lựa chọn đi cùng Lục Thanh Dao nga~."
Tuyết Lê nghe xong,lửa giận cùng oán khí trong lòng càng cao hơn,lại đưa mắt nhìn sang Lục Thanh Dao đang ngồi co ro trong góc mà sát ý đều hiện ra rõ ràng.
Tại nó,tại con điếm Lục Thanh Dao kia nên con tiện nhân Nguyệt An Tuyết mới nhắm vào cô,vì Lục Thanh Dao nên Nguyệt An Tuyết mới phế đi dị năng của cô,từ giờ trở về sau hai con tiện nhân kia tuyệt đối là kẻ thù không đội trời chung của cô.
Trong lòng Tuyết Lê lúc này gần như đứng ở bờ vực sụp đổ,từ một dị năng giả có dị năng lôi hệ đã đến cấp 2 sơ kì,ấy vậy mà chỉ trong một ngày biến thành phế nhân,tinh thần không hỏng mất mới là kì lạ.
Huống chi,Tuyết Lê còn là một kẻ xuyên không,mang theo sự kiêu ngạo về sự ưu việt khi nắm hết cốt truyện trong thế giới này.
Nguyệt An Tuyết khi nhìn thấy vẻ mặt cùng ánh mắt của Tuyết Lê liền biết đã thành công,nhẹ nhàng xoay người đi ra ngoài,chỉ cần một chút ngòi nổ như thế là đủ rồi.
Mục đích của cô chính là làm cho Tuyết Lê hận thấu xương Lục Thanh Dao,như vậy Tuyết Lê mới sẽ càng ra sức cướp đoạt bàn tay vàng của nữ chủ,cướp đi hết những thứ trợ giúp nữ chủ cường đại,tiện thể hoàn thành xong nhiệm vụ của hệ thống ni.
"A,các người có 10 phút để chạy khỏi chỗ này nga~."Nguyệt An Tuyết "hảo tâm" nhắc nhở ba người xong thì bước ra cửa rời đi.
Aizen Sousuke bế Tống Thanh Vy đang ngủ say đi theo,Zaraki Kenpachi cùng Kuchiki Byakuya đi theo phía sau,tiện thể giúp ba người đóng cửa lại.
Nguyệt An Tuyết vừa ra ngoài liền nhìn thấy Tống Thanh Vũ đang hì hục treo Trình Y Y lên một cái cây sát bên đường,còn Trình Y Y lúc này chuẩn xác chính là một cái đầu heo,bị đánh đến sưng vù bầm tím khắp mặt và tay chân lại bị ăn mòn đến chỉ còn một nửa.Có thể biết vừa rồi lôi ra ngoài lại bị Tống Thanh Vũ đè xuống đánh một trận thảm cỡ nào.
"Đi thôi!"Nguyệt An Tuyết đã bắt đầu nghe tiếng gào thét của tang thi từ rất xa,đều đang hướng về phía này chạy tới.
Cô nhanh chóng thuấn bước rời đi,Tống Thanh Vũ cũng bị Zaraki Kenpachi túm lấy cổ áo mà xách đi như còn gà con.
Một đám chạy đến sân thượng của một toà nhà cao tầng cách trạm xăng không xa,từ phía trên có thể nhìn thấy toàn bộ tràng cảnh bên dưới trạm xăng.
Qua chưa đến năm phút,Nguyệt An Tuyết nhìn thấy Lục Thanh Dao hốt hoảng từ trong cửa hàng chạy ra,lập tức leo lên chiếc xe việt dã mà chạy đi,hoàn toàn bỏ mặc Tuyết Lê cùng Hàn Minh đang bị thương ở trong cửa hàng.
Nguyệt An Tuyết không chút phúc hậu,lấy ra khẩu súng rút thưởng,bỏ vào một viên tinh hạch cấp 3,ngắm ngay lốp xe của Lục Thanh Dao mà bắn,hai phát trực tiếp nổ luôn hai lốp sau,xe mất thăng bằng mà lao vào cột đèn gần đó.
Đừng hỏi vì sao cô có thể bắn trúng ở khoảng cách 100m đó,tinh thần lực của cô không phải để cho đẹp,huống chi cô từng luyện qua súng rất nhiều lần ở kiếp trước đâu,dĩ nhiên rất thành thạo khi dùng súng rồi.
Lục Thanh Dao lúc này cũng đã hoảng loạn mà nghiêng ngả xuống xe,hướng một chỗ mà lao đi,đầu cũng không dám quay lại bởi vì cô ả đã nghe được tiếng gào thét chói tai của tang thi ở phía sau.
Ước chừng khi Lục Thanh Dao vừa biến mất ở cuối đường,Tuyết Lê đỡ Hàn Minh từ trong cửa hàng đi ra,khuôn mặt đều tái nhợt mà liếc mắt nhìn Trình Y Y đang bị treo trên cây,không hề mở miệng.
"Phía sau trạm xăng có chiếc xe nga~."
Một giọng nói truyền tới trong đầu Tuyết Lê,lập tức khiến cô nàng hoảng hốt mà nhìn xung quanh,bất quá lại không nhìn thấy người.
Khi nghĩ tới câu vừa rồi,Tuyết Lê đành cắn răng đỡ Hàn Minh đi vòng ra phía sau trạm xăng,lập tức nhìn thấy một chiếc xe bốn chỗ,dù không chắc chắn như xe hummer nhưng nó chính là phương tiện duy nhất giúp hai người chạy trốn tang thi đàn lúc này.Thà có còn hơn không,dù sao xe cũng tốt hơn nhiều so với dùng hai chân mà chạy.
Tuyết Lê nhanh chóng đem Hàn Minh thả ở ghế phụ lái,bản thân ngồi vào ghế lái,đề máy rồi hướng tới ngoại thành mà chạy đi.
Trong lòng đã đem Lục Thanh Dao tổ tông mười tám đời chửi một lần,cô ta vậy mà lúc nguy cấp lại bỏ lại hai người một mình lấy xe chạy mất,thật đúng là con điếm khốn kiếp,nguỵ bạch liên hoa.
Tuyết Lê khi nhớ đến giọng nói vừa rồi,trong lòng lại càng hận Lục Thanh Dao hơn.
Quả nhiên,nữ nhân Nguyệt An Tuyết kia chỉ là nhắm vào Lục Thanh Dao,mà cô bởi vì đi cùng con ả đó mà bị vạ lây phế đi dị năng của mình,thực chất Nguyệt An Tuyết hoàn toàn không hề có ý định lấy mạng cô,nếu không vừa rồi có thể trực tiếp xuống tay giết mà không phải chỉ phế đi dị năng đơn giản như vậy,đã thế còn nói cho cô biết ở chỗ này có chiếc xe giúp cô cùng Hàn Minh chạy thoát nữa.
Càng nghĩ,Tuyết Lê càng hận chết Lục Thanh Dao,tất cả đều vì tiện nhân đó liên luỵ khiến cô bị phế mất dị năng,tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho con khốn đó,mặc kệ có là nữ chủ hay không.
Hàn Minh từ lúc nhìn thấy Lục Thanh Dao chạy ra khỏi cửa hàng đã gần như chết tâm,từ lúc đó tới hiện tại đều trầm mặc không nói một lời.Ánh mắt của hắn lúc này lại rơi vào trên người Tuyết Lê,không biết là nghĩ cái gì đó,một lúc sau lại dời mắt đi nhìn về phía trước,bắt đầu chỉ đường cho cô chạy.
"Vì sao lại giúp họ?"Tống Thanh Vũ sau khi xếp chỗ nằm cho chị gái xong,đi tới bên cạnh Nguyệt An Tuyết,từ đầu tới cuối hắn đều nhìn thấy mọi chuyện.
"Bọn họ sẽ còn hữu dụng,Lục Thanh Dao thế nào cũng phải đi căn cứ HC,bọn họ cũng thế,cho cô ta một chút ngột ngạt cũng không có gì tổn thất cả!"Nguyệt An Tuyết kéo kéo khoé miếng,đưa mắt nhìn về phía một đám tang thi chừng bốn trăm con vì mùi thịt tươi cùng máu hấp dẫn chạy qua.
Ichimaru Gin cùng Matsumoto Rangiku lúc này đã thuấn bước chạy về bên cạnh Nguyệt An Tuyết,hai người hoàn hảo không chút tổn hao gì mà đứng đó cùng nhìn vào cảnh tượng bên dưới.
Tang thi chia làm hai hướng,một là hướng theo mùi hương còn lưu lại mà đuổi theo Lục Thanh Dao,một là hướng theo xe của Tuyết Lê mà đuổi,còn lại một nhóm thì đè lên nhau mà nhào lên cắn xé Trình Y Y đang bị treo trên cây.