- Trang chủ
- Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường Giáp
- Quyển 2 – Chương 74: Hận thiết bất thành cương
Tác giả: Ý Phàm Phong Thuận
(*) Hận thiết bất thành cương: rèn sắt không thành thép, ý nói bỏ công sức ra dạy dỗ nhưng vẫn không nên người.
Ai ngờ Tiếu Ý mới vừa đứng lên liền nghe muội muội nhà mình giới thiệu mình cho thê tử của Đại Ma Vương! (Nguyệt: Xem ra Tiểu Ý nhà ta rất ấn tượng với Tiểu Hàn nha!) Sau đó lại thấy Đại Ma Vương tỏa lãnh khí hướng mình! Cảm thấy độ ấm bên người liền giảm xuống, muội muội nhà mình vẫn còn đang nói blablabla không ngừng, nhất thời cảm thấy khóc không ra nước mắt, trong lòng bảo bối khổ a! Muội muội, ngươi tại sao lại đặc biệt như vậy! Người ta thì hại cha, còn muội thì hại ca a! Thân, nghe ta khuyên một câu, bản tự đồng căn sinh tương tiễn hà thái cấp (*).
(*) Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp: sinh ra từ một gốc, sao nỡ đốt thiêu nhau. Trích từ bài Thất bộ thi của Tào Thực.
An Nhạc nhìn Mặc Hàn mặt đen, khổ sở, cảm thấy buồn cười, ai cũng biết Tiếu Huyên chỉ là đùa một chút, cố tình lão công nhà mình lại tưởng là thật, thật là không có cách nào, xem ra cần phải cho hắn một chút cảm giác an toàn, nghĩ vậy, An Nhạc lấy cánh tay của Tiếu Huyên ra khỏi tay mình, sau đó một tay ôm cổ Mặc Hàn kéo xuống, ngẩng đầu hôn lên.
Lúc đầu Mặc Hàn có điểm ngốc, sau lập tức phản ứng lại, đảo khách thành chủ, hôn đến nỗi làm An Nhạc thở gấp liên tục, ngay lúc mọi người chưa kịp phản ứng đem người ôm lấy, lấy tốc độ lấy mắt thường không thể theo kịp rời đi, đồng thời, một cái chìa khóa xuất hiện ở trong ngực Hổ Tử, mọi người hiểu rõ nhìn nhau một cái, ân, mây trên trời thật đẹp, ánh mặt trời cũng rất đẹp, bọn họ ở chỗ này thưởng thức rồi mới trở về tân biệt thự của bọn họ đi. Trời biết những đám mây xám và nửa điểm ánh nắng mặt trời cũng nhìn không thấy thì đẹp chỗ nào.
Tiếu Huyên thấy hai người như vậy cũng biết là An Nhạc làm chị dâu của nàng là không thể, trong mắt xẹt qua một tia tiếc nuối, nàng rất thích tỷ tỷ đâu, đều do ca ca nhà mình không chịu tranh giành! Nghĩ đến đây, Tiếu Huyên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn ca ca nhà mình.
Tiếu Ý vô thức gãi đầu, không rõ vì sao muội muội nhà mình lại nhìn mình như vậy.
Nhìn một mảnh mê mang trong mắt ca ca nhà mình, còn nghi hoặc nhìn mình, Tiếu Huyên liền biết trong lòng ca ca nhà mình suy nghĩ cái gì, vô cùng bất đắc dĩ thở dài, ngốc ca ca! Khó trách sau khi sinh nàng cha mẹ còn bảo nàng phải trông chừng ca ca thật tốt, hắn thật sự là rất ngốc! Rốt cuộc ai là nhỏ nhất trong nhà a ngọa tào! Nàng cũng là nữ hài a! Nàng cũng cần người khác bảo hộ a! Nàng cũng khát vọng làm một cái lolita a! Nhưng tại sao nàng phải bảo hộ cái ca ca ngốc nhà mình! Vì sao nàng bề ngoài là lolita nhưng thực lực là của phái nam a! Tiếu Huyên ở trong lòng điên cuồng mà hò hét, cho dù nàng sinh ra là cái nữ hài nàng cũng sẽ không như vậy a! Nàng kỳ thật là một người đàn ông bị biến tính đi! Đúng vậy! Đúng vậy! Đúng vậy! Tuyệt đối là vậy!