- Trang chủ
- Xuyên Thư: Nam Chính Muốn Diệt Thế Giới
- Chương 8-2
Tác giả: Đạp Thủy Nhi Hành
Editor: Manh Ca.
31/05/2020.
-----------------------
CHƯƠNG 8. BÍ MẬT (2)
Có một hàng xe đỗ trước cửa. Zombie hình như đã được xử lý sạch sẽ, xung quanh rất yên lặng. Hai chiếc Hummer của Trương ca trông rất sành điệu. Nhưng so với chiếc Land Rover cùng màu phiên bản nâng cấp của Triệu Vân Long thì vẫn kém xa lắm.
"Chúng ta đi." Khóe miệng Trương ca giật giật một cái, quay đầu lên ngồi cùng một xe với bọn Hầu Tử. Để một tên đàn em vạm vỡ ít cười nói cùng một xe khác với đám Ôn Nhu.
Đám người Ân Ly cả một đường không nói chuyện, quãng đường 2km ngắn ngủi đi mất hơn nửa giờ đồng hồ, đội xe xuất phát từ lúc 8 giờ, khoảng 8 rưỡi là đến nơi. Dọc đường đi gặp không ít Zombie, bọn họ dị năng giả nhiều vũ khí cũng không ham chiến, mới nhanh chóng đến được siêu thị.
Cái siêu thị này rất là lớn, lối vào là bãi đỗ xe rộng lớn, khi mạt thế đến hẳn là đang mở cửa kinh doanh , cửa lớn mở rộng, nguồn điện vẫn còn bên trong rất là sáng .
" Ôn Nhu đi theo tôi, Hiểu Yến cô đi cùng Hầu Tử , chúng ta trước hết đi lầu hai lấy đồ. Ân Ly , cô ..." Trương ca còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Ân Ly cắt ngang.
" Chúng tôi đi lầu ba trước, lát nữa sẽ đi lầu hai hội hợp với mọi người. " Ân Ly vẫn kiên trì với ý định của mình, hành động cùng nhau quá bất lợi, có khi còn tồi tệ hơn.
" Được rồi, cô phải cẩn thận!" Trương ca nói xong liền dẫn người đi vào trong, Zombie du đãng ở bên trong đã sớm không kiềm chế được nhào đến.
Dơ tay chém xuống, động tác lưu loát khiến Ân Ly dần dần hiểu được cách để sinh tồn ở mạt thế. Vừa đi vừa dọn dẹp, dựa theo bản đồ của trung tâm mua sắm đến thang máy siêu thị phương hướng họ đi chính là cửa sau thang máy ngừng hoạt động, Zombie cũng không ít.
Trương ca trực tiếp đi qua lầu hai, Ân Ly thì là từ thang máy kia một đường chạy lên lầu ba, Ân Lãng không lên tiếng im lặng đi theo cô chạy lên.
Không nói có nhiều zombie hay không, chỉ xem từng hàng vật phẩm trước mắt, Ân Ly liền có chút váng đầu hoa mắt, này, đều lấy hết đi có phải quá khoa trương hay không? Ngày hôm qua cô đã quên nói bí mật không gian cho Ân Lãng, kia vật phẩm tự nhiên biến mất, cô phải giải thích với Ân Lãng như thế nào?
" Khụ khụ, Ân Lãng, cái kia, chị có một bí mật..." Ân Ly lôi kéo hắn trốn ở đằng này một cái kệ, sợ bị Zombie ở đằng xa phát hiện, nhỏ giọng nói.
"Em cũng có một bí mật muốn nói cho chị." Ai ngờ Ân Lãng chưa nghe cô nói xong, ngược lại nhướng mày nói như vậy.
Gì cơ? Em cũng có bí mật? Ân Ly hoài nghi nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của Ân Lãng, chẳng lẽ, hắn đã nhớ ra mình là ai? ----- Tuy rằng đây là chuyện tốt, nhưng trong lòng Ân Ly vẫn có chút buồn buồn. Cô còn nghĩ rằng nhặt được Ân Lãng, từ nay cô và hắn có thể sống chung như người nhà. Nhưng không nghĩ tới, thời gian chia tay lại đến sớm như vậy.
Ân Lãng không còn lời nào để nói nhìn Ân Ly nhăn nhó mặt mày, bất đắc dĩ mở miệng nói: " Rốt cuộc nữ nhân này, cô đang nghĩ cái gì vậy?" Rốt cuộc đại não của cô được tạo thành từ thứ gì vậy?
Ân Ly hai mắt rưng rưng lên án: "Cậu trước kia gọi tôi là chị! Nhanh như vậy đã kêu tôi là nữ nhân rồi!" Ân Ly giận nhịn không được nâng cao âm điệu, dẫn đến hai tên Zombie ở đằng xa lắc lư lại đây.
Không chờ Ân Ly đi ra giải quyết, liền thấy Ân Lãng đứng thẳng, gương mặt nghiêm túc, tay phải duỗi thẳng, mở ra lòng bàn tay trắng nõn, lôi điện nhè nhẹ xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Khi hắn trở tay một cái, một tia sét màu tím đã bao trùm lấy Zombie, nhanh chóng thiêu đốt toàn thân nó, đặc biệt phần đầu là bị hủy nặng nhất.
"Đây là bí mật của em ---- em phát hiện, em cũng có dị năng." Ân Lãng từ trên cao nhìn xuống Ân Ly trợn mắt há miệng, khóe môi gợi lên ý cười nói, nhè nhẹ điện quang còn quanh quẩn trên đầu ngón tay.
Thật là soái, soái, quá soái đi!! Ân Ly che miệng kinh ngạc cảm thán, ưu sầu vừa rồi tựa như chưa từng tồn tại. Trong lòng tràn đầy niềm vui sướng tự hào, thậm chí còn không hoài nghi dị năng của hắn cũng Trương ca cấp bậc cao thấp thế nào. Cô đã sớm bị vẻ soái khí của Ân Lãng khi tiêu diệt Zombie cấp sảng đến hỏng đầu rồi.
"Em thật lợi hại, Ân Lãng! Chị biết là em rất lợi hại mà!" Ân Ly hết lòng khen ngợi Ân Lãng, còn dùng sức ôm lấy đứa nhỏ này, trong mắt nước mắt đều trào ra.
Ân Lãng bất đắc dĩ để mặc cô ôm, đối với bí mật của cô có chút tò mò. Không nghĩ tới hẳn chưa hỏi, Ân Ly đã buông hắn ra, cười với hắn rồi đưa tay về phía kệ để đồ sờ qua một chút, hàng cũng vật phẩm trên kệ đều biến mất trước mắt Ân Lãng.
Ân Ly cho rằng Ân Lãng sẽ ngạc nhiên hỏi cô sao lại như vậy, ai ngờ hắn chỉ trầm tư một chút nói: "Dị năng không gian? Không gian của chị so với không gian của Ôn Nhu tựa hồ lớn hơn không ít?" Thử nhìn liền biết cái này kệ để hàng này phải dài mấy mét.
"Ân, vẫn còn chỗ trống. Chúng ta có thể bỏ thêm nhiều đồ vật vào. Lát nữa chúng ta vẫn lên tìm thêm thực phẩm đóng gói." Tùy thân không gian, vẫn là không nói đi, dù sao hắn cũng vào không được, không gian này trừ bỏ dùng để chứa đựng vật phẩm, đối với hắn cũng không khác tác dụng khác.
Ân Lãng gật đầu, đồng ý. Mạt thế đến, bọn họ cần phải đề phòng người khác. "Quần áo chăn gối tùy tiện lấy một chút đi, chúng ta chủ yếu đi lầu hai thu thập đồ ăn."
Ân Ly có Ân Lãng thực lực cường đại làm đồng đội, cảm thấy nhẹ nhàng không ít. "Chúng ta trực tiếp đi kho để hàng hoá chuyên chở lấy, nơi đó hẳn là rất ít Zombie." Cô đã sớm tính toán tốt, đi đến kho để hàng hoá chuyên chở lấy nhiều hơn gạo gì đó.
Ân Ly bây giờ có Ân Lãng hộ tống, thấy cái gì đều lấy, còn nhớ rõ chừa một chút cho người khác xem. Đặc biệt lầu ba còn bán đồ ăn vặt cùng đồ uống, cô trực tiếp đem đồ trên kệ đều quét sạch. Thấy cái gì dùng được, không nói hai lời đều lấy. Tư thế rất có khí phách của thổ hào -- đó chính là mua mua mua!
Ân Lãng đem Zombie chung quanh một con một con giải quyết, thành thạo đến mức làm người ta nhịn không được hoài nghi, dị năng của hắn rốt cuộc có điểm cuối hay không? Bọn họ không kiêng nể gì lấy đồ vật, lại không biết ở nơi khác có một đôi mắt tính toán đang chú ý bọn họ...
Chờ Ân Ly cảm thấy mỹ mãn thu tay lại, lầu ba đã sớm giống như bị giông bão cuồng phong quét qua, lung tung rối loạn, còn lại chút linh tinh đồ ăn đồ dùng đáng thương vô cùng nằm ở trên kệ để hàng.
"Khụ, chúng ta xuống lầu trước đi. Phỏng chừng bọn họ cũng không sai biệt lắm đi." Ân Ly cào cào gương mặt, ngượng ngùng cảm thấy chính mình là có điểm tham lam. Ánh mắt có chút trốn tránh nhìn trên Zombie bị điện giật chết.
Ân Lãng tự nhiên gật đầu cùng cô từ thang máy đi xuống. May mắn thang máy này là thang cuốn cho dù bị ngừng lại họ cũng có thể đi bộ xuống, bọn họ mới đi xuống liền nghe thấy cách đó không xa âm thánh đánh nhau thật sự náo nhiệt, ngũ quang thập sắc hẳn là đám người Triệu Vân Long.
Ân Ly Ân Lãng cũng không đi qua, phân biệt bốn phía, liền hướng lối thoát hiểm phụ cận chạy qua. Quả nhiên, ở vậy có một cái biển báo cấm người tiến vào, còn treo một cái khóa lớn, Ân Ly trực tiếp chạm vào nó mở cửa ra, hai người chạy đi vào, bên trong chồng chất số lượng lớn gạo và mì, khiến Ân Ly mừng rỡ nheo lại hai mắt.
Nơi này kỳ tích không có Zombie, Ân Ly đem gạo cùng dầu lấy không ít, ước chừng có thể sử dụng nhiều năm, mới nghỉ ngơi lấy lại sức, liền nghe tiếng có người hướng nơi này đi đến. Ân Ly chạy nhanh kéo Ân Lãng tránh ở trong góc, nhìn Ôn Nhu bước vào.
----------------------
Hết chương 8.
Hơ hơ hơ, Ca biết giữ lời hứa. Tự thưởng cho mình 1 rổ cà rốt 🥕🥕🥕.
Măm măm~